Chương trước
Chương sau
Lôi Phách thực lực nhị luyện cao giai làm một ít cường giả nhị luyện đỉnh phong cũng cảm thấy uy hiếp.

- Thiên Tộc ban thưởng tuy rất tốt nhưng phải có mạng mới cầm được.

Không Lưu tiện tay phát một cái làm không gian nhộn nhạo, dần dần khuếch tán tạo thành chấn động mạnh, bên trong ẩn chứa khí tức hủy diệt kinh người, dường như hư không tùy thời sẽ vỡ ra, một khi hư không bị xé nứt, tất nhiên sẽ sinh ra vết nứt không gian tạo thành uy hiếp với mọi người.

Trong tay Vương Tôn đang nắm cái gì đó, đó là kiếm của hắn, là một thanh kiếm vô hình, thân thể biến mất không thấy gì nữa, hắn trốn vào trong hư không giống như độc xà tùy thời lấy mạng người khác.

- Thanh phong!

Lúc này Phong Vô Ngân cầm Thanh Phong linh kiếm vung vẩy nhẹ một cái, lúc này một cơn gió thổi tới vờn quanh người của hắn.

- Kiếm của ta chưa uống máu suốt vài chục năm rồi.

Hạ Vĩnh Tầm thở dài, thần sắc cô đơn giống như mất cái gì đó, giọng nói vang lên bên tai của mọi người và làm bọn họ trở nên hoảng hốt, lúc này trong lòng sinh ra ý bi thương, những cường giả tuyệt thế yếu kém lập tức tổn thương tâm thần, hoàn toàn không biết vì cái gì mình lại cảm thấy bi thương.

Mi tâm Thiên Tộc Cấm Thần Vệ xuất hiện quang vân, trực tiếp xua tan bi ý của Hạ Vĩnh Tầm, bốn trấn đình hoàng vệ bộc phát hào quang màu vàng, chỉ để lộ đôi mắt vô cùng lạnh lùng, căn bản không giống mắt của người sống, có cảm giác tĩnh mịch.

Các cường giả tuyệt thế Nhân tộc khác có tu vi cao thâm không bị ảnh hưởng, những cao thủ nhị luyện cao giai nhị luyện đỉnh phong chỉ bị chút ảnh hưởng, ánh mắt bọn họ nhìn Hạ Vĩnh Tầm mang theo kiêng kị thật sâu.

Trong mắt bọn họ, Hạ Vĩnh Tầm là đối thủ còn đáng sợ hơn Phong Vô Ngân, cho dù tu vi Hạ Vĩnh Tầm không bằng Phong Vô Ngân nhưng bi ý của hắn ảnh hưởng quá lớn.

Thử nghĩ một chút, trong lúc chiến đấu bị bi ý của Hạ Vĩnh Tầm trùng kích, cho dù bị ảnh hưởng một chút cũng mất đi tiên cơ, có khả năng bị chém giết.

- Nếu đã tìm chết, ta sẽ thanh toàn các ngươi.

Đội trưởng Thiên Tộc Cấm Thần Vệ tức giận giận quát lớn:

- Bày trận.

Hắn ra lệnh một tiếng, tám gã Thiên Tộc Cấm Thần Vệ bố trí đại tâận, khí tức của bọn họ nối liền với nhau, sinh sinh bất tức.

Bốn trấn đình hoàng đồng thời tiến lên một bước, chân đạp hư không, tiếng oanh minh đáng sợ sinh ra, hư không có vô số gợn sóng khuếch tán khắp nơi, trùng kích bốn phương tám hướng, tiếp theo bốn trấn đình hoàng vệ biến mất không thấy gì nữa.

Bọn họ cũng không phải thật biến mất, cũng không phải như Không Lưu có năng lực trốn vào khe hở không gian, sở dĩ nhìn thấy biến mất là vì tốc độ của bọn họ quá nhanh nên mới tạo thành ảo giác như thế.

Lúc này bốn người bao vây Sở Mộ, trường kiếm màu vàng trong tay chém xuống, sát cơ khủng bố bộc phát làm hư không rung động mạnh.

Trong nháy mắt trấn đình hoàng vệ ra tay, Sở Mộ trực tiếp triệu hồi song kiếm, thi triển Huyết Ngục Phần Thiên, vận dụng Kiếm Vực Biến.

Song kiếm nơi tay, hắn chém kiếm quang thập tự xé rách bầu trời, trực tiếp chém lên thân thể trấn đình hoàng vệ, lập tức đánh bọn họ lui lại, thi triển Kiếm Khí Lưu Ảnh chém ra ba đạo kiếm quang kim sắc.

Hoàng vệ bị Sở Mộ chém trúng lộ áo giáp màu vàng, trên đó có dấu vết thập tự xuyên thấu qua áo giáp và xâm nhập huyết nhục, một kiếm kia chính là Thiên Địa Thập Tự Trảm, uy lực cường hoành kinh người, hoàn toàn có lực phá hoại của cao thủ nhị luyện cao giai đỉnh phong, thực lực của bốn hoàng vệ chỉ là nhị luyện cao giai mà thôi.

Nhưng kiếm kia không thể đánh chết đối thủ, chỉ chém hắn bị thương mà thôi, Sở Mộ kinh ngạc chính là lực phòng ngự từ áo giáp của đối phương.

Cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, thập tự kiếm ngấn chém vào người, huyết nhục nhúc nhích nhanh chóng khôi phục như ban đầu, cuối cùng áo giáp màu vàng cũng khôi phục lại.

- Đây là...

Sở Mộ nao nao.

Bị thương tự lành không phải chuyện kỳ quái, Sở Mộ cũng có thể làm được, áo giáp nghiền nát tự lành, cho dù khó được nhưng cũng tồn tại, nhưng trấn đình hoàng vệ bị thương tự lành lộ ra bộ dạng quái dị, giống như áo giáp và huyết nhục của hắn là một thể với nhau.

Căn bản cũng không có thời gian suy nghĩ, Sở Mộ lại tiếp tục chém giết bốn tên hoàng vệ.

Có được thực lực nhị luyện cao giai, phối hợp hết sức ăn ý, đủ để chống lại cao thủ nhị luyện đỉnh phong, hơn nữa bọn họ có đặc tính bất tử, chiến đấu kéo dài có thể kéo chết cường giả nhị luyện đỉnh phong.

Nhưng Sở Mộ không phải cường giả nhị luyện đỉnh phong bình thường, hắn thi triển toàn bộ chiến lực sẽ có tu vi nhị luyện cực hạn, thậm chí là tam luyện.

Kiếm Thần Hàng Lâm!

Kích phát bí pháp chi lực, mũi nhọn bạo tăng, một thân thực lực tăng lên không nhỏ, trực tiếp đạt tới nửa bước tam luyện.

Song kiếm chém thẳng vào bốn trấn đình hoàng vệ, bọn họ không có năng lực chống cự, nhị luyện cao giai và nửa bước tam luyện có chênh lệch quá rõ ràng.

Trong nháy mắt áo giáp của các hoàng vệ bị nghiền nát, một thân huyết nhục mơ hồ sau đó nhúc nhích và khôi phục nhanh chóng, tốc độ khôi phục còn mạnh hơn cả hàn băng ma tướng.

Đây chính là nguyên nhân trấn đình hoàng vệ được xưng là bất tử hoàng vệ, lực phòng ngự siêu cường và có năng lực tái sinh siêu cường, hơn nữa bọn họ tu hành công pháp dung áo giáp và huyết nhục với nhau, biến thành quái vật bất sinh bất diệt.

Nhưng trong mắt Sở Mộ xem ra, tất cả những gì gọi là bất tử đều có cực hạn, sau khi vượt qua cực hạn sẽ chết, trước mặt thực lực tuyệt đối, bốn trấn đình hoàng vệ không có năng lực chống cự.

Giết giết giết, dưới kiếm quang, bốn hoàng vệ bị chém tan nát, quỷ dị là huyết nhục nhanh chóng tụ tập lại làm một sau đó khôi phục như cũ.

- Toái!

Sở Mộ lại xuất kiếm đánh tan huyết nhục.

Sau khi đánh tan huyết nhục này, không ngờ nó muốn tụ tập lần nữa, cực kỳ đáng sợ.

Bên kia tám tên Thiên Tộc Cấm Thần Vệ bị Phong Vô Ngân và Hạ Vĩnh Tầm ngăn cản, đám cường giả tuyệt thế của Nhân tộc chiến đấu với Lôi Phách và Không Lưu, Vương Tôn ẩn nấp trong hư không, hắn thi triển nhất kích tất sát.

Sáu người Sở Mộ đối kháng hơn trăm cường giả tuyệt thế.

- Oanh Lôi!

Hai đấm huy động, bao tay xuất hiện vô số tia chớp trong hư không, lôi hồ trải rộng, trong đó ngưng tụ từng tia chớp màu tím, từ trên trời giáng xuống, toàn bộ đều oanh kích vào địch nhân của hắn.

Thực lực nhị luyện cao giai, lại vận dụng lôi đình chi tâm, mỗi một đạo lôi đình đều mang theo lực phá hư đáng sợ, trong mơ hồ còn mang theo một tia lực lượng hủy diệt làm lòng người rung động, cho dù là cường giả nhị luyện đỉnh phong cũng không dám xem thường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.