Lôi Phách thực lực nhị luyện cao giai làm một ít cường giả nhị luyện đỉnh phong cũng cảm thấy uy hiếp.
- Thiên Tộc ban thưởng tuy rất tốt nhưng phải có mạng mới cầm được.
Không Lưu tiện tay phát một cái làm không gian nhộn nhạo, dần dần khuếch tán tạo thành chấn động mạnh, bên trong ẩn chứa khí tức hủy diệt kinh người, dường như hư không tùy thời sẽ vỡ ra, một khi hư không bị xé nứt, tất nhiên sẽ sinh ra vết nứt không gian tạo thành uy hiếp với mọi người.
Trong tay Vương Tôn đang nắm cái gì đó, đó là kiếm của hắn, là một thanh kiếm vô hình, thân thể biến mất không thấy gì nữa, hắn trốn vào trong hư không giống như độc xà tùy thời lấy mạng người khác.
- Thanh phong!
Lúc này Phong Vô Ngân cầm Thanh Phong linh kiếm vung vẩy nhẹ một cái, lúc này một cơn gió thổi tới vờn quanh người của hắn.
- Kiếm của ta chưa uống máu suốt vài chục năm rồi.
Hạ Vĩnh Tầm thở dài, thần sắc cô đơn giống như mất cái gì đó, giọng nói vang lên bên tai của mọi người và làm bọn họ trở nên hoảng hốt, lúc này trong lòng sinh ra ý bi thương, những cường giả tuyệt thế yếu kém lập tức tổn thương tâm thần, hoàn toàn không biết vì cái gì mình lại cảm thấy bi thương.
Mi tâm Thiên Tộc Cấm Thần Vệ xuất hiện quang vân, trực tiếp xua tan bi ý của Hạ Vĩnh Tầm, bốn trấn đình hoàng vệ bộc phát hào quang màu vàng, chỉ để lộ đôi mắt vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1980554/chuong-3139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.