Trịnh Lệ cho rằng một móng vuốt đủ xé rách đối phương rồi.
Tiếc rằng Trịnh Lệ tính sai, sai lầm thì phải trả giá đắt, cái giá đó có lẽ gã không chịu nổi.
Đối diện sát ý kinh người, móng vuốt hung tàn của Trịnh Lệ nhưng mặt Sở Mộ không biểu tình. Trịnh Lệ cho rằng vì tốc độ của gã quá mau, đối phương không kịp phản ứng nên mới thế. Nhưng sự thật là Sở Mộ nghĩ rằng không cần né tránh.
Trịnh Lệ vừa ra tay Sở Mộ liền biết thực lực của gã, Nhị Luyện sơ giai.
Thiên phú của Trịnh Lệ bình thường, gã đến Nhị Luyện sơ giai được cũng giỏi, muốn tiến thêm một bước khó càng khó hơn. Nếu không có kỳ ngộ lớn thì đó là điều không thể xảy ra.
Trịnh Lệ phát hiện từ khi nào tay phải Sở Mộ cầm trường kiếm lấp lánh ánh bạc.
Trịnh Lệ thầm nghĩ, vẫn không thèm để Sở Mộ vào mắt:
- Còn muốn chống cự? Không biết tự lượng sức mình!
Trong khoảnh khắc một luồng kiếm quang màu bạc như từ hư vô đâm ra lại đâm vào hư vô, không có điểm bắt đầu cũng không có điểm cuối, nó xuất hiện đột ngột bắn hướng Trịnh Lệ.
Không có dấu hiệu gì, Trịnh Lệ cảm giác rợn tóc gáy, kiếm quang màu bạc mang đến uy hiếp trí mạng cho gã.
Trịnh Lệ không uổng là dày dạn kinh nghiệm, từ tầng lớp nhỏ yếu bò ra, gã có phản ứng cực nhanh:
- Nát cho ta!
Trịnh Lệ chộp hướng Sở Mộ bỗng đổi hướng sang kiếm quang màu bạc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1980509/chuong-3116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.