- Đúng là có một chuyện!
Đường Thiên Hào gật gật đầu, thò tay ý bảo Sở Mộ ngồi xuống sau đó cùng ngồi, hắn dừng một chút sửa sang ngôn từ cần nói, lúc này mới lên tiếng.
- Thời điểm mẫu thân Thiên Tuyết mang thai nàng đã chịu tổn thương lớn, sinh hạ Thiên Tuyết liền mất, phụ thân nàng mười mấy năm trước ra ngoài liền bỏ mình ngoài ý muốn.
Đường Thiên Hào nói:
- Năm đó mẫu thân Thiên Tuyết bị thương và phụ thân tử vong ngoài ý muốn, ta cũng hoài nghi có liên quan tới Khôi Lỗi Môn nhưng không tra ra chứng cớ.
Sở Mộ rất kinh ngạc, thì ra hắn cho rằng Đường Thiên Hào nói tới thân thế Đường Thiên Tuyết, không ngờ tất cả mọi chuyện lại chuyển dời lên Khôi Lỗi Môn.
- Lần này Thiên Tuyết bị bắt, nếu không nhờ tiểu hữu tương trợ cứu Thiên Tuyết ra, chỉ sợ đã biến thành phân bón Hắc Huyết Tà Liên của Khôi Lỗi Môn, cháu gái duy nhất của Đường Thiên Hào ta cũng chết đi.
Đường Thiên Hào nói ra, trong mắt còn mang theo thần thái sợ hãi, Đường Thiên Tuyết hiện tại chính là thân nhân huyết mạch duy nâất của hắn, vô cùng trân quý, hắn cũng bồi dưỡng Đường Thiên Tuyết thành người cầm quyền Đường gia tương lai.
- Đường gia chủ, đây chỉ là tiện tay mà thôi.
Sở Mộ nói ra, cũng không kể công.
- Lời cảm tạ ta không nói nhiều.
Đường Thiên Hào cười nói:
- Lần này mời tiểu hữu tới là nghe Thiên Tuyết nói Sở tiểu hữu có thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1980251/chuong-2972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.