Coi như một kiếm tương đương kết hợp với hai chiêu Chấn Thiên kiếm thức thì cũng chỉ khiến cho đối phương bị vỡ mười khối lân giáp mà thôi, không bao lâu sau lại khôi phục như lúc ban đầu.
Sở Mộ vận dụng tay phải chống đỡ. Tay trái đang trong lúc khôi phục, chống đỡ vô cùng miễn cưỡng.
Trên Bạch Ngân thần trang có một vết mờ, đó là dấu vết do trảo kình của Lâm Trấn Thông xé rách kiếm thức đánh tới gần lưu lại.
- Chậm, kiếm của ta thực sự quá chậm. Phải nhanh hơn, nhanh hơn nữa mới được.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Chỉ là hắn đã toàn lực xuất kiếm, đem hết toàn lực đề thăng tốc độ xuất kiếm. Đây đã là cực hạn của hắn, căn bản không có khả năng tiếp tục tăng lên.
- Chẳng lẽ phải vận dụng keiems ý sao?
Kỳ thực trừ vận dụng kiếm ý ra Sở Mộ còn có một lựa chọn, đó chính là đào tẩu, bộc phát ra tốc độ của mình, một lòng đào tẩu.
Đương nhiên coi như đào tẩu, cơ hội cũng rất nhỏ. Dù sao hiện tại tốc độ của Lâm Trấn Thông này quá nhanh, hoàn toàn ở trên hắn.
Chẳng lẽ thực sự phải vận dụng kiếm ý sao?
Đột nhiên Sở Mộ nghĩ tới trận chiến với Huyền Diệu vương lúc ấy.
Song phương không có dùng lực lượng gì, chỉ dùng kiếm pháp đơn thuần chiến đấu mà thôi. Luận tốc độ của kiếm, Huyền Diệu vương không bằng Sở Mộ, nhưng mà lại gắt gao phòng ngự mỗi một kiếm của Sở Mộ, hơn nữa còn làm ra phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1980196/chuong-2925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.