- Sở huynh, Dạ Mãn Tinh bán cho ta được không?
Long Vân Không truyền âm nói.
- Được.
Sở Mộ trực tiếp đồng ý, mặc dù Dạ Mãn Tinh này là linh dược Thanh Đồng trung phẩm, bất quá đối với Sở Mộ mà nói, không có tác dụng gì, hắn bây giờ, căn bản không có thời gian đi luyện đan, phương pháp luyện đan trong Lưu Phóng Chi Địa lại không giống phương pháp luyện đan ở Thâm Lam thế giới, cần tiêu hao nhiều thời gian hơn đi nghiên cứu.
Long Vân Không được Dạ Mãn Tinh, lấy ra sáu mươi Thanh Đồng chi tâm giao cho Sở Mộ, lại lấy ra ba mươi viên Thanh Đồng chi tâm phân cho ba người kia.
Từ khi nhìn thấy Dạ Mãn Tinh, sắc mặt của Mộc Cao Lực vẫn rất khó coi.
Hết cách rồi, ai bảo trước hắn miệng tiện, nói Sở Mộ “chiếm tiện nghi“. Sau đó Sở Mộ biểu hiện, tương đương với lần lượt phản bác hắn, lần lượt tát tai hắn, cho đến bây giờ, tuy hắn cũng có chút cống hiến, nhưng so với Sở Mộ cống hiến, không thể nghi ngờ là có chênh lệch rõ ràng.
Cống hiến của bốn người bọn họ gộp lại, mới có thể so với Sở Mộ.
Đặc biệt là lần này, một cây Dạ Mãn Tinh, trực tiếp đánh sưng mặt hắn.
Giả như hang động này chỉ có một tầng, như vậy Sở Mộ phát hiện cây Dạ Mãn Tinh này chính là giá trị cao nhất, không có loại thứ hai có thể so sánh.
Bỗng nhiên, Mộc Cao Lực cảm thấy mười viên Thanh Đồng chi tâm kia cầm có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1979980/chuong-2802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.