Chương trước
Chương sau
- Một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, vậy mà có được Linh kiếm, không thể tưởng tượng nổi, hắn đến cùng có lai lịch gì?

Thanh âm nghị luận càng thêm kịch liệt.

- Linh kiếm, ha ha ha ha, không nghĩ tới huynh đệ chúng ta vận khí tốt như vậy, vốn ý định kiếm một ít Tội Dân chi tâm, không nghĩ tới lại có thể lấy được một thanh Linh kiếm.

Hác Anh vốn là khẽ giật mình, chợt hai con ngươi bắn ra thần sắc vô cùng kích động, cười to không ngớt.

- Đại ca.

Hác Hùng thoạt nhìn cao lớn thô kệch, kì thực không ngốc, chứng kiến Linh kiếm, hắn thập phần động tâm, cũng hết sức kích động, nhưng khóe mắt thoáng nhìn thần sắc tham lam trong mắt người khác, cho nên hắn biết rõ, coi như là bọn hắn đạt được Linh kiếm muốn mang đi, cũng không có dễ dàng như vậy.

- Yên tâm đi Nhị đệ, ta sẽ lập tức giết chết đối phương, cướp đi Linh kiếm, đến lúc đó, chúng ta vận dụng độn ngọc, lập tức cách xa nơi này.

Hác Anh truyền âm nói, hắn so với Hác Hùng càng thêm khôn khéo, sao không rõ tình thế trước mắt như thế nào.

Tiền tài động nhân tâm, huống chi vẫn là một Linh kiếm giá trị vô hạn, phải biết rằng, ngay cả sư phụ của bọn hắn cũng không có Linh kiếm a.

Linh kiếm nơi tay, đủ để tăng thực lực lên một đến ba thành, tăng lên như vậy thập phần khả quan.

Nháy mắt, Hác Anh xuất thủ, âm thanh chói tai vang lên, một vòng kiếm quang màu đỏ nhạt từ trong tay Hác Anh tách ra, hóa thành một đạo lưu quang, xẹt qua trời cao, giống như xé rách phía chân trời, thẳng tới Sở Mộ.

Kiếm quang màu đỏ nhạt, phảng phất móng vuốt sắc bén của Thương Ưng tập trung con mồi, muốn xé rách con mồi, còn kèm theo từng tiếng kêu Thương Ưng chói tai, thẳng vào màng tai, người thực lực không đủ đều cảm giác chói tai, đau đầu, tinh thần khó có thể tập trung.

Một kiếm này, rất nhanh, vượt ra tiêu chuẩn của Thánh cấp Thất Tinh trung giai bình thường, tiếp cận Thánh cấp Thất Tinh cấp cao, là Hác Anh toàn lực ra tay.

Hác Hùng cũng đã làm xong chuẩn bị tiếp ứng, chỉ cần Linh kiếm vừa đến tay, hai người bọn họ sẽ lập tức ly khai, nhanh chóng viễn độn mà đi.

Một kiếm cường hoành tập trung Sở Mộ, không chỗ né tránh, trong mắt Sở Mộ phảng phất có một con Thương Ưng màu đỏ như máu bay nhào xuống, cái móng vuốt sắc bén kia muốn xé mình thành hai mảnh, trong một kiếm này, ẩn chứa Kiếm Lực cấp năm.

Liệt Hoàng Linh Kiếm nơi tay, Sở Mộ đâm lên một kiếm, một kiếm vô cùng đơn giản, đồng dạng ẩn chứa Kiếm Lực cấp năm.

Một kiếm đơn giản mà trực tiếp, phảng phất thiên chuy bách luyện, vô cùng tinh diệu.

Một kiếm lên, huyết sắc Thương Ưng bị phá tan, kiếm quang màu trắng ở giữa không trung nhảy lên một cái, chuyển hướng, dùng góc độ cùng quỹ tích không gì so sánh nổi, trảm cắt mà qua, cắt cổ của Hác Anh, một kiếm chặt đầu.

Bước chân bước ra, lập tức cùng thân hình của Hác Anh giao thoa mà qua, như lướt trên mặt nước, lập tức xuất hiện ở trước mặt Hác Hùng, Liệt Hoàng Linh Kiếm thuận thế chém tới, từ trái đến phải trảm cắt mà qua, lần nữa chặt đứt cổ của Hác Hùng.

Hai kiếm, giết hai người.

Chợt, trong đầu lâu của Hác Anh cùng Hác Hùng, nguyên thần lập tức lao ra, Sở Mộ mở tay trái, hấp lực đột nhiên hiện ra, trực tiếp bắt lấy hai nguyên thần.

- Dừng tay!

- Thả ra chúng ta, nếu không ngươi nhất định phải chết.

Mặc kệ hai nguyên thần uy hiếp, Sở Mộ trực tiếp đánh tan ý thức của bọn hắn, thu hồi hai nguyên thần thuần túy, đón lấy, lại thu không gian giới chỉ của hai người lại.

Từ Hác Anh ra tay đến Sở Mộ hai kiếm chém giết hai người, lại đánh tan nguyên thần ý thức thu lại, toàn bộ quá trình thập phần ngắn ngủi, vẫn chưa tới ba hơi.

Mọi người vẫn còn đắm chìm trong Hác Anh toàn lực ra tay, còn không có kịp phản ứng.

Kịp phản ứng trước nhất, tự nhiên là người của những thế lực cường đại kia.

- Làm sao có thể!

Lão giả Thánh cấp Bát Tinh, Long Vân Không, cùng với đám Thánh cấp cấp cao chiếm cứ tế đàn kia, cả đám trừng lớn hai mắt, tròng mắt nhô ra, phảng phất như bị oanh lôi bổ trúng, chóng mặt, nội tâm lại giống như sóng to gió lớn, bọn hắn không thể tin được một màn chứng kiến trước mắt, không cách nào tiếp nhận hết thảy đã phát sinh.

Trong lúc nhất thời, mọi người ở bốn phía Hắc Thần Cự Kiếm, toàn bộ đều ngu ngơ ngu ngơ, suy nghĩ của bọn hắn phảng phất cứng lại, không cách nào kịp phản ứng.

- Chết... Chết rồi...

- Một kiếm... Giết một người...

- Thật sự chỉ cần hai kiếm...

Một hồi lâu, mới có người kịp phản ứng, không cách nào che dấu nội tâm khiếp sợ, thì thào thấp giọng nói, gần như rên rỉ.

Ánh mắt bọn hắn nhìn Sở Mộ, như là nhìn một con quái vật.

Không phải dê béo, mà là quái vật.

Nếu không phải quái vật, ai có thể dùng thực lực Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, hai kiếm chém giết hai Thánh cấp Thất Tinh trung giai.

- Điều đó không có khả năng.

- Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, làm sao có thể giết chết Thánh cấp Thất Tinh trung giai, còn chỉ là một kiếm.

- Bảo vật, nhất định là mượn nhờ lực lượng của bảo vật, đến cùng là dạng bảo vật gì, mới có thể để cho một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai một kiếm giết chết Thánh cấp Thất Tinh trung giai.

- Thậm chí có bảo vật như vậy...

Trong mắt thanh niên tràn đầy ghen ghét.

- Ta không cảm giác được khí tức của bảo vật.

Lão giả Thánh cấp Bát Tinh lắc đầu nói:

- Theo vi sư biết, bảo vật tăng cường thực lực, đơn giản chỉ có hai loại, loại thứ nhất là phụ trợ tăng cường thực lực bản thân, loại thứ hai là trực tiếp bằng vào lực lượng bảo vật giết địch, nếu như đối phương thật là dùng bảo vật, hẳn là loại thứ nhất, nhưng loại bảo vật thứ nhất tuy lợi hại, nhưng không có khả năng tăng phúc lớn như vậy, để cho một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai miểu sát Thánh cấp Thất Tinh trung giai, huống chi, ta xác thực không có cảm giác được khí tức bảo vật gì chấn động.

Phàm là bảo vật, tất nhiên sẽ có khí tức chấn động, dùng Thần Hồn Chi Lực của Thánh cấp Bát Tinh như hắn cũng không có cảm ứng chút nào, trừ khi đẳng cấp của bảo vật kia đạt đến tình trạng không thể tưởng tượng nổi, vượt xa cấp độ của hắn mới có thể.

Nhưng mà, vậy cũng có thể sao?

Từ khi hắn sinh ra đến bây giờ, cũng có mấy trăm năm thời gian, thân là trưởng lão của một đại tông môn, cũng coi như kiến thức rộng rãi, tri thức phong phú, lại chưa từng nghe nói qua có loại bảo vật nào có thể như vậy.

Nhưng nếu như không phải mượn nhờ lực lượng bảo vật, chẳng lẽ là bằng vào thực lực bản thân?

Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, một kiếm chém giết Thánh cấp Thất Tinh trung giai, thiên phú như vậy, phải hình dung như thế nào?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.