Chương trước
Chương sau
Hào quang nóng bỏng, làm cho tuyết đọng bao trùm trên mặt đất dần dần hòa tan.

Hào quang nóng bỏng, cũng làm cho hàn ý còn lưu lại trong không khí, thời gian dần qua biến mất, bị ôn hòa thay thế.

Hôi Tuyết kỳ, giằng co một khoảng thời gian, rút cục đã trôi qua.

Hôi Tuyết kỳ đi qua, cũng ý nghĩa, nhóm Tội Dân lại một lần nữa ẩn núp, từng nơi trú quân tạm thời an toàn, bên ngoài nơi trú quân, cũng tạm thời an toàn, tối thiểu chỉ có tiến vào đêm tối, Tội Dân mới có thể đi ra hoạt động lần nữa.

Trong Thiết Dực Doanh, rất nhiều chiến sĩ của Thiết Dực Quân đang tiến hành giải quyết hậu quả.

Xử lý thi thể Tội Dân, thu thập trái tim của Tội Dân, trọng chỉnh mặt đất bị phá hư, trùng kiến phòng ốc sụp đổ,… ngoài ra, còn phải công tác thống kê thương vong cùng thu hoạch lần này.

Mỗi một lần Tội Dân công kích nơi trú quân, tất nhiên sẽ xuất hiện tổn thất không nhỏ, nhưng đồng dạng, cũng sẽ mang đến thu hoạch rất lớn, thường thường thu hoạch sẽ vượt qua tổn thất một ít, dùng cái này bồi dưỡng được càng nhiều chiến sĩ nữa, bổ sung tiêu hao, lớn mạnh thực lực của nơi trú quân, bất quá cái này thường thường cần thời gian tương đối dài, thời gian dần qua tích lũy mới được.

Thiết Dực đường là Tổng đường của Thiết Dực Quân, cũng là địa phương trọng yếu nhất trong Thiết Dực Doanh.

Lúc này ở trong Thiết Dực đường, ngồi một trung niên đại hán thân hình cao lớn, mặt đầy râu như cương châm, làn da ngăm đen, hai con ngươi lóe ra hào quang vô cùng lăng lệ ác liệt, phảng phất có thể xuyên thủng hư không, đâm rách Thiên Địa.

Ngồi ở chỗ kia, giống như là một tòa Thiết Tháp, bất luận ngoại lực gì cũng không thể rung chuyển.

Hắn, đúng là Đại thống lĩnh của Thiết Dực Quân, người nắm quyền cao nhất… Trịnh Thiết Quân.

Ngoại trừ Đại thống lĩnh ra, thống lĩnh tám quân còn lại cũng nhao nhao ở đây, phân ngồi hai bên trái phải, ngoại trừ Đại thống lĩnh cùng thống lĩnh, tất cả đội trưởng, chỉ cần không chết không có bị thương nặng, cơ bản đều ở đây.

- Đại thống lĩnh, công tác thống kê hoàn tất, lần này Tội Dân công kích nơi trú quân, Chiến Sĩ cấp quân ta tử vong 1380 người, đội trưởng cấp tử vong mười tám người, Chiến Sĩ cấp bị thương 3532 người, đội trưởng cấp bị thương 27 người...

Một gã đội trưởng báo cáo con số chuẩn xác.

Bị thương, chỉ chính là trọng thương, không cách nào ở trong thời gian ngắn khỏi hẳn, về phần vết thương nhẹ, dùng thể chất của các chiến sĩ, rất nhanh sẽ tốt, hoàn toàn khôi phục, bởi vậy không tính ở bên trong.

Ngoại trừ tổn thất ra, lại báo cáo đạt được Tội Dân chi tâm cùng với thi thể Tội Dân...

Đối với Tội Dân chi tâm, giá trị của thi thể Tội Dân đương nhiên sẽ kém sắc rất nhiều, nhưng vẫn còn có chút tác dụng, nhất là máu, cốt cách cùng với làn da của bọn nó, cũng có thể hữu hiệu lợi dụng, mà thi thể Tội Dân muốn hình thành được giá trị nhất định, hoặc là cần đại lượng, tối thiểu phải hàng trăm, hoặc là cần Thanh Đồng cấp, tốt nhất là thi thể Tội Dân Bạch Ngân cấp, mới càng có giá trị.

Lần này Tội Dân Hắc Thiết cấp tử vong, khoảng chừng mấy ngàn, Tội Dân Thanh Đồng cấp khoảng chừng mấy trăm, thậm chí Tội Dân Bạch Ngân cấp cũng có hơn mười, tập hợp lại, giá trị thi thể cũng là rất cao.

Sau khi Đại thống lĩnh nghe xong, không khỏi gật đầu, lần này tổn thất, cùng trước đó không kém bao nhiêu.

- Đại thống lĩnh, ta có một chuyện muốn báo.

Lúc này, Trịnh Kỹ đi tới, cất cao giọng nói.

- Nói.

Trịnh Thiết Quân nhìn Trịnh Kỹ nói.

- Lần này Tội Dân công kích nơi trú quân, đã có một người ở trong nơi trú quân, thừa cơ làm loạn, giết chết vài tên chiến sĩ của quân ta, còn gián tiếp làm cho một Thánh cấp Bát Tinh bỏ mình.

Trịnh Kỹ nói, trực tiếp chụp cho Sở Mộ cái mũ nội gián.

- Nói cụ thể.

Thần sắc của Trịnh Thiết Quân trở nên lạnh như băng.

- Người này, cũng không phải chiến sĩ quân ta, mà là một người lai lịch không rõ, tu vi Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ, bất quá thực lực trên Thánh cấp Tứ Tinh, thủ hạ ta có một Thánh cấp Lục Tinh, đúng là bị hắn xuất kỳ bất ý giết chết.

Ánh mắt của Trịnh Kỹ mịt mờ xẹt qua Tiếu Quân, lập tức nói ra:

- Người này sở dĩ có thể tiến vào Thiết Dực Doanh chúng ta, là vì trong quân ta có người dẫn tiến hắn.

- Đại thống lĩnh, người này tên là Sở Mộ, là từ ngoại giới tiến vào Lưu Phóng Chi Địa, tu vi Vạn Cổ tứ trọng thiên, nhưng lại là một thiên tài chính thức.

Tiếu Quân ý thức được không ổn, không thể lại để cho Trịnh Kỹ nói tiếp, nếu không, đổi trắng thay đen, vội vàng đứng ra, chủ động thừa nhận:

- Không lâu trước, ta chém giết với một con Tội Dân Thanh Đồng cấp, cuối cùng giết chết Tội Dân kia, bản thân cũng bị thương, một thân thực lực chỉ có thể phát huy ra bảy thành, lọt vào Lý Minh Hà đuổi giết...

Tiếu Quân vội vàng nói rõ ràng minh bạch.

- Ngươi nói là, một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai từ ngoại giới đến, lại chỉ dùng một kiếm giết chết Lý Minh Hà có được thực lực Thánh cấp Thất Tinh sơ giai?

Trịnh Thiết Quân lạnh lùng nhìn Tiếu Quân, hỏi ngược lại.

- Phải.

Tiếu Quân kiên trì trả lời, hắn biết rõ, cái này rất khó có thể để cho người tin tưởng, nhưng mà, hắn tin tưởng mình từng thấy.

Trên mặt mấy vị thống lĩnh, đều hiện lên vẻ vui, giống như cười mà không phải cười.

- Đại thống lĩnh, ta cho rằng, hoặc là Tiếu Quân bị người lừa gạt, mang theo một người mưu đồ làm loạn tiến vào nơi trú quân của chúng ta muốn phá hư, may mắn bị phát hiện kịp thời, nhưng cái này cũng đưa đến mấy chiến sĩ cùng một Thánh cấp Bát Tinh tử vong, tổn thất rất lớn, hoặc là, có người cấu kết ngoại nhân.

Ánh mắt của Trịnh Kỹ lành lạnh.

Cấu kết ngoại nhân, hắn không có nói thẳng ai, nhưng ai không nghe được rõ ràng, trong lời nói chỉ ai.

- Bổn tọa tin tưởng chiến sĩ quân ta, không cần nhắc lại.

Trịnh Thiết Quân nói thẳng, không nhận suy đoán thứ hai của Trịnh Kỹ, chợt nhìn về phía Tiếu Quân:

- Tiếu Quân, xem ra, ngươi hẳn là bị lừa rồi, hiện tại, cho ngươi một cơ hội, ghi chép lại diện mạo cũng khí tức của người này.

- Đại thống lĩnh...

Tiếu Quân cả kinh, đây là tiết tấu muốn truy nã đối phương a.

Mặc dù chỉ tiếp xúc ngắn ngủi, nhưng Tiếu Quân tin tưởng ánh mắt của mình, tin tưởng cảm giác của mình, cũng có một loại cảm giác, làm như vậy rất không thỏa đáng, bởi vậy muốn phản bác, nhưng lúc chạm đến ánh mắt của Trịnh Thiết Quân, toàn thân liền lạnh lẽo.

- Tiếu Quân, còn không tuân theo mệnh lệnh của Đại thống lĩnh.

Tiếu Chiến vội mở miệng, Tiếu Quân là đệ đệ của hắn, Sở Mộ là người ngoài, mặc kệ sự thật như thế nào, Sở Mộ đều không thể so với Tiếu Quân, mà làm Đại thống lĩnh tức giận là rất không sáng suốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.