Nói thật, nếu như Thiên Luân Thú Vương này muốn gây bất lợi cho mình, căn bản cũng không cần chơi vòng vo như vậy làm gì. Lấy thực lực của nó, đủ để dễ dàng giết chết mình.
Thông đạo nhìn như vô tận, kì thực rất ngắn. Chỉ chưa đầy ba hơi thở ngắn ngủi, Sở Mộ đã đi ra khỏi thông đạo, tiến vào trong một tòa điện phủ.
Điện phủ có vẻ rất cao. Tối thiểu phải cao tới ngàn mét. Nó cũng rất rộng, giống như là điện phủ của người khổng lồ. Bản thân Sở Mộ ở bên trong đó, cảm thấy mình rất nhỏ bé.
Trên vách tường xung quanh điện phủ này có vô số bức tranh vẽ. Đều là bức tranh vẽ linh thú. Rất nhiều loại linh thú khác nhau. Thoạt nhìn trông rất sống động, giống như muốn sống lại.
Trừ những cái đó ra, trong điện phủ trống trải không có một vật gì. Sở Mộ cũng không tìm được thứ gì khác.
- Một tòa điện phủ cuối cùng...
Sở Mộ than nhẹ một tiếng:
- Ở đây, chắc là tòa điện phủ đầu tiên, mà không phải là một tòa điện phủ cuối cùng. Có phương pháp gì, có thể đi tới tòa điện phủ cuối cùng chứ?
Cẩn thận quan sát, ngoại trừ những bức tranh về bách thú vẽ trên tường ra, hắn lại không nhìn thấy có thứ gì khác.
Bỗng nhiên, trong những bức tranh vẽ trên vách tường có một con linh thú sáng lên, phát ra một tiếng gầm rú. Không ngờ linh thú từ trong bức tranh vẽ trên tường nhảy ra ngoài, hóa thành một con mãnh hổ cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1979860/chuong-2707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.