Chương trước
Chương sau
Bọn họ nghe sau lưng kinh hô, cũng không quay đầu nhìn lại, bởi vì bọn họ phải tập trung suy tính mâm tròn, tìm kiếm điểm dừng chân tốt nhất.

Điểm dừng chân thập phần trọng yếu, không thể lựa chọn tùy tiện, một khi lựa chọn sai lầm sẽ ảnh hưởng điểm dừng chân tiếp theo bị ảnh hưởng, bị mâm tròn mang đi càng ngày càng xa, rời xa Thiên Cổ Thánh Điện, không thể tới trong một nén nhang sẽ mất đi tư cách đi vào Thiên Cổ Thánh Điện.

Sở Mộ nhắm mắt và nhanh chóng tới gần những cường giả tuyệt thế ở tuyến thứ nhất..

Trong nháy mắt, trong mắt của mọi người Sở Mộ đã vượt qua hơn trăm mâm tròn, hơn nữa tốc độ không có dấu hiệu giảm đi, không ngừng tiến lên phía trước.

- Tại sao hắn biết?

Rất nhiều người cảm thấy khó hiểu, bọn họ không tin có người có năng lực suy tính mạng như thế.

- Hắn nhất định phạm sai lầm!

Có người âm thầm ghen ghét không thôi, hi vọng nhìn thấy Sở Mộ phạm sai lầm nhưng bọn họ không nhìn thấy.

Sở Mộ tiến lên phía trước, vừa rơi xuống, mủi chân điểm nhẹ một cái, tốc độ của mâm tròn gia tốc gấp mươi lần, Sở Mộ kém một ít đã bị mâm tròn ảnh hưởng, suýt nữa rời khỏi con đường đã suy tính nhưng hắn không bị ảnh hưởng, hắn vẫn bảo trì tỉnh táo, không có nửa phần tạp niệm và cảm xúc chấn động.

Hơn mười cường giả tuyệt thế cảm giác có khí tức không cường đại tới gần, bọn họ vẫn không dừng lại, nhìn thấy Sở Mộ đang tiếp cận thật nhanh thì kinh hãi.

Một nhị tinh sơ giai, hắn không Thiên Cổ Thánh Điện đè ép tu vi, bản thân dựa vào tu vi này đuổi theo bọn họ.

Trong mắt bọn họ, Sở Mộ không có dừng lại, hơn nữa nhìn thấy hắn nhắm mắt.

Trong nháy mắt Sở Mộ đã vượt qua trận tuyến của hơn mười cường giả tuyệt thế, cũng ngang hàng với bọn họ, hắn cũng không dừng lại, lập tức thả người nhảy lên, lập tức vượt qua đám cường giả tuyệt thế và tiến lên phía trước.

Vốn trận tuyến thứ nhất đã biến thành thứ hai.

Sắc mặt hơn mười cường giả tuyệt thế biến thành khó coi, bọn họ là ai, bọn họ chính là cường giả tuyệt thế đấy, cũng là đám người đứng trên đỉnh thế giới này, có thực lực không thể địch nổi cùng địa vị vô thượng, chính là một Thánh cấp nhị tinh trong mắt bọn hắn, và con sâu cái kiến không có gì khác nhau.

Nhưng hiện tại con sâu cái kiến không chút thu hút trong mắt của bọn họ lại có thể đuổi theo, thậm chí còn vượt qua cả bọn họ,.

Đây là chuyện không thể xảy ra nhưng lại thật xảy ra trước mặt của bọn họ.

- Điều này sao có thể!

Gương mặt Trịnh Lệ mang theo lơ lắng, hai mắt ẩn chứa sát khí nhìn chằm chằm vào bóng lưng Sở Mộ, Sở Mộ cảm thấy một tia hàn khí đang bao phủ tâm thần, suýt nữa phát hư trạng thái suy diễn của hắn.

- Chết!

Trịnh Lệ ra tay không chút do dự, chỉ là một con sâu cái kiến Thánh cấp nhị tinh mà thôi, muốn giết cứ giết, không cần nghĩ nhiều.

Lực công kích đáng sợ đánh tới nhưng chưa đánh trúng Sở Mộ đã biến mất trong vô hình.

- Đừng nghĩ đến công kích người khác, nên nghĩ cách thông qua rãnh trời trong thời gian một nén nhang tiến vào Thiên Cổ Thánh Điện đi.

Giọng nói cứng cáp hùng hồn giống như cười nhạo Trịnh Lệ vang lên, ánh mắt Trịnh Lệ đầy sát cơ nhưng không thể làm gì.

Cầm giữ bản tâm không lay chuyển, không bị ngoại giới quấy nhiễu, tốc độ của Sở Mộ không thay đổi, hắn nhanh chóng kéo dài khoảng cách với đám cường giả tuyệt thế.

Sở Mộ một mình một người tiến lên phía trước, hắn lao nhanh bỏ qua hơn mười cường giả tuyệt thế lại phía sau.

- Thú vị!

Không Lưu nói ra.

- Con sâu cái kiến này có lai lịch gì? Thậm chí có bổn sự bực này?

Lôi Phách nói một tiếng, không có ai trả lời hắn.

Thời gian có hạn, không nên lãng phí, bọn họ bắt đầu tính toán.

Không hổ là cường giả tuyệt thế, kiến thức kinh nghiệm phong phú, năng lực suy tính hơn xa người khác, sau khi nhìn thấy lộ tuyến Sở Mộ tiến lên liền nhanh chóng có được dẫn dắt, lập tức nhìn ra bước tiếp theo nên đặt chân ở đâu là tốt nhất.

Sở Mộ tiến lên một mình, vượt qua những người khác, cũng làm hơn mười cường giả tuyệt thế có cơ hội quan sát và tính toán, từ đó tốc độ của bọn họ nhanh hơn không ít, mặc dù như thế, khoảng cách giữa Sở Mộ và bọn họ không ngắn lại, thậm chí còn dài ra.

Không bao lâu, Sở Mộ vượt qua mấy trăm mâm tròn, hắn cũng suy tính mười mấy mâm tròn trước mặt, tiếp tục đi tới và tiếp tục suy tính, trạng thái suy tính này tiêu hao nguyên thần lực vô cùng kinh người.

May mắn nguyên thần của Sở Mộ đạt tới tam cấp đỉnh phong, nhưng bởi vì linh hồn bản thân cường đại hơn thường nhân rất nhiều, nguyên thần tam cấp đỉnh phong của hắn có nguyên thần lực thập phần tiếp cận nguyên thần lực tứ cấp sơ kỳ của người khác, lại tính cả mặt nạ hắc kim nguyên thần bí bảo tăng phúc ba thành nguyên thần lực, hoàn toàn có thể đạt tới cường độ tứ cấp sơ kỳ, nhưng khôi phục ba thành đã là tốc độ kinh người.

Trong tình huống như thế, tốc độ khôi phục nguyên thần của Sở Mộ khôi phục nhưng không theo kịp tốc độ tiêu hao, có thể tốc độ tiêu hao nguyên thần lực của hắn kinh người cỡ nào.

Trong mắt mọi người, Sở Mộ không ngừng đi xa, hơn toàn vượt xa những người khác.

Thời gian trôi qua rất nhanh, lúc này chỉ còn một phần ba nén nhang.

Hiện tại Sở Mộ cách bờ bên kia còn mấy ngàn mét, dùng tốc độ của hắn hoàn toàn có thể trước khi nén nhang đốt xong đạt được tư cách đi vào Thiên Cổ Thánh Điện.

Có thể đạt được truyền thừa của Thiên Cổ Thánh Hoàng hay không, kỳ thật Sở Mộ thật không thèm để ý, hắn rất muốn đạt được Thâm Lam Thần Châu, nếu trong Thiên Cổ Thánh Điện thật sự có Thâm Lam Thần Châu.

Đương nhiên, nếu có thể đạt được truyền thừa của Thiên Cổ Thánh Hoàng, Sở Mộ cũng không cự tuyệt.

Sở Mộ nhắm mắt và vượt lên phía trước, hắn đã có thể nhìn thấy bờ bên kia.

Mũi chân của hắn không ngừng phát lực, lăng không bay nhanh về phía trước như chim yến, hắn vẫn tiến lên với tốc độ cực nhanh, hắn đã tới đích.

Qua, Sở Mộ là người vượt qua rãnh trời mười vạn mét đầu tiên, đến bên ngoài Thiên Cổ Thánh Điện.

Trong nháy mắt đáp xuống, đôi mắt Sở Mộ mở ra, hắn dừng suy tính, trong mắt còn mang theo thần thái mệt mỏi, nguyên thần lực tiêu hao không còn, hắn quay đầu nhìn lại, mười mấy cường giả tuyệt thế còn cách mấy ngàn mét mới tới nơi.

Hắn vội vàng ngồi xếp bằng, vận chuyển bí pháp tu luyện nguyên thần Minh Nguyệt Huyền Không gia tốc khôi phục nguyên thần lực, hai bút cùng vẽ, Sở Mộ cảm giác nguyên thần gần như khô cạn của mình bắt đầu khôi phục một chút.

- Người trẻ tuổi, chúc mừng ngươi là người thông qua rãnh trời đầu tiên, ngươi đạt được một cơ hội rút thưởng.

Giọng nói của Thánh Linh Thiên Cổ Thánh Điện vang lên bên tai Sở Mộ, Sở Mộ thập phần kinh ngạc.

Một cơ hội rút thưởng?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.