Mất đi bảo vật tự nhiên sẽ không có ai chú ý tới tòa tháp này nữa. Chất liệu của bản thân tòa tháp này không tồi, rất cứng rắn, cũng che khuất bốn phía, cơ hồ không có cách nào nhìn thấy bên trong, trừ phi là vào trong.
Trong Vạn Cổ thánh thành không có chỗ nào an toàn tuyệt đối, chỉ có tương đối mà thôi.
Thong dong bố trí rất nhiều phong cấm trùng trùng điệp điệp. Ở ngoài cùng tự nhiên là phong cấm ngăn cách khí tức, rồi sau đó là phong cấm phòng ngự, phong cấm phòng ngự phản kích, phong cấm công kích, tầng tầng lớp lớp đan xen.
Sở Mộ ở giữa toàn bộ phong cấm. Hắn lấy ra linh trì cùng với một lượng lớn bảo vật, liên tục ném vào trong linh trì, chuyện hóa thành linh lực tinh thuần.
Thiên phú tu luyện của một người rất là quan trọng, quan hệ tới cực hạn mà bản thân có thể đạt tới.
Như thiên phú tu luyện tam phẩm tuyệt đối có thể đạt tới Niết Bàn cảnh, nhưng mà lại ít có khả năng đạt tới Vạn Cổ cảnh.
lúc trước thiên phú tu luyện của Sở Mộ là tam phẩm. Hiện tại, trải qua từng lần Niết Bàn, mỗi một lần Niết Bàn, thiên phú tu luyện đều tăng lên, hiện tại đã tới vô hạn gần nhị phẩm.
Sở Mộ có cảm giác, chỉ cần tu vi hắn đạt tới Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong, lại phát động Vạn Cổ kiếp, thiên phú tu luyện nhất đinh có thể lần nữa tăng lên, đột phá tam phẩm tăng lên tới nhị phẩm. Đến lúc đó hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1979489/chuong-2431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.