Chương trước
Chương sau
Từ Thông Thiên thánh kiếm lột xác thành linh kiếm là một lần tăng vọt về chất, như là Niết Bàn cảnh đột phá tới Vạn Cổ cảnh vậy. Muốn làm được chuyện này cần một số lượng lớn năng lượng.

Cho dù Vĩnh Hằng kiếm đã đạt tới cấp độ Thông Thiên thánh kiếm đỉnh phong, nhưng mà muốn đột phá vẫn cấp hấp thu một lượng lớn năng lượng. Không ngừng tích lũy, cuối cùng biến đổi về chất, khi đó mới hoàn thành lột xác được.

Lực lượng bên trong ba khối kết tinh sát linh bị Vĩnh Hằng kiếm hấp thu hết. Vĩnh Hằng kiếm cũng dừng chuyển động, tâm thần Sở Mộ lập tức tập trung, lực chú ý hoàn toàn đặt lên trên Vĩnh Hằng kiếm, tự mình cảm nhận từng chút biến hóa của Vĩnh Hằng kiếm.

Trong Vĩnh Hằng kiếm giống như có một đám hỏa diễm hừng hực thiêu đốt. Ngọn hỏa diễm này nhanh chóng tràn ngập, lan tràn ra chung quanh. Không bao lâu đã bảo phủ toàn bộ thanh Vĩnh Hằng kiếm, hừng hực thiêu đốt. Ngọn hỏa diễm này là sát khí chi hỏa, không cảm nhận được chút nhiệt độ nào, nhưng lại rất là đáng sợ. Chuyên môn nhằm vào tinh thần, cho dù là Sở Mộ hiện tại cũng không dám chạm tới.

Cách xa nhau một khoảng, nhưng mà Sở Mộ vẫn còn cảm nhận được một chút uy hiếp bên trong sát khí chi hỏa kia, làm cho sắc mặt hắn ngưng trọng.

Trong sát khí chi hỏa, Vĩnh Hằng kiếm không ngừng được rèn luyện. Lực lượng vĩnh hằng trong đó chảy xuôi trên thân kiếm, kết hợp với kiếm sâu hơn, bắt đầu làm thay đổi thanh kiếm.

Không ngừng được sát khí chi hỏa thiêu đốt, rèn luyện. Thân kiếm run rẩy nhè nhẹ, dần dần biên độ tăng lên, sinh ra tiếng kiếm minh yếu ớt, thanh âm rất dễ nghe.

Giữa Sở Mộ và kiếm có liên hệ, dù sao cũng là thứ từ trong cơ thể hắn thai nghén mà ra, huyết mạch tương liên, bởi vậy cảm nhận của hắn rất rõ ràng, càng thêm trực tiếp, thắm thiết.

Hắn có một loại cảm giác, thời khắc mấu chốt đã tới.

Bản chất của Vĩnh Hằng kiếm rốt cuộc sẽ thay đổi, sinh ra linh tính, tấn thăng thành linh kiếm. Trước đó hắn còn cần làm một chuyện.

Bức ra một giọt máu, dung nhập lực lượng thần hồn, sau khi kết hợp hoàn mỹ rồi Sở Mộ bắn ra, rơi vào trong Vĩnh Hằng kiếm, lập tức tiến vào bên trong Vĩnh Hằng kiếm. Dưới sự chau chuốt của Vĩnh Hằng kiếm ý, máu và lực lượng thần hồn phân tán, triệt để dung nhập vào trong Vĩnh Hằng kiếm. Lại dưới sát khí chi hỏa rèn luyện, một tia linh tính không ngờ lại sinh ra.

Bỗng nhiên, Vĩnh Hằng kiếm run lên, giống như đang nói gì đó. Linh tính cũng từ từ tăng lên, khí tức quanh thân phập phù bất định, khi thì mãnh liệt, khi thì phong mang kinh người, khi thì yếu ớt, khi thì phản phác quy chân.

Sở Mộ biết rõ, thời khắc lột xác cuối cùng cũng tới.

Tập trung toàn bộ tinh thần, nhìn chằm chằm vào trong Vĩnh Hằng kiếm, chờ đợi thời khác cuối cùng tới.

Khí tức phập phù ngày càng mãnh liệt, Vĩnh Hằng kiếm rung động không ngừng. Linh tính bên trong không ngừng tăng cường.

Bỗng nhiên, một cỗ phong mang mang theo một cỗ khí tức bất diệt, bất hủ vĩnh hằng từ bên trong Vĩnh Hằng kiếm trào ra. Chín mươi chín tầng phong cấm chỉ hơi ngăn cản được một chút rồi lập tức tán loạn dưới khí tức của Vĩnh Hằng kiếm, giống như là băng tuyết gặp ánh mặt trời vậy.

Cỗ phong mang này chỉ là một cỗ khí tức trong Vĩnh Hằng kiếm, ẩn chứa một chút linh tính, cho dù rất là yếu ớt nhưng thực sự có tồn tại.

Trong nháy mắt khi khí tức dâng lên, trái tim Sở Mộ đột nhiên nhảy dựng lên, không chút do dự, ý niệm khẽ động, trực tiếp đem Vĩnh Hằng kiếm đã lột xác thu vào trong thân thể, đặt lại vào trong đan điền.

Lực lượng trong nháy mắt hoàn toàn bộc phát, từ chỗ phong cấm tổn hại lao ra, nhanh chóng phóng về một phía.

Vừa rồi, cỗ khí tức mà Vĩnh Hằng kiếm bộc phát ra tuyệt đối đã kinh động một ít người. Hậu quả như thế nào Sở Mộ không quá rõ ràng, nhưng mà hắn biết rõ, không thể ở lại chỗ này nữa. Nếu không nhất định sẽ gặp phiền toái không đáng có quấn thân.

Phương pháp tốt nhất là ngay từ đầu thu Vĩnh Hằng kiếm vào trong cơ thể, tiến hành lột xác trong người. Nhưng mà Sở Mộ không làm như vậy, bởi vì hắn không biết lúc lột xác sẽ sinh ra chuyện gì. Sau khi nhìn xong hắn cũng cảm thấy may mắn, may mà hắn không để Vĩnh Hằng kiếm lột xác trong cơ thể. Nếu không bằng vào cỗ khí tức tản mát trong ra trong nháy mắt kia đủ để khiến cho hắn trọng thương.

Khí tức kia chỉ dâng lên trong nháy mắt, sau đó có thể thu lại. Bất quá trên người Sở Mộ vẫn có một tia linh tính. Đó là bởi vì Vĩnh Hằng kiếm còn trong quá trình lột xác, linh tính còn chưa đủ vững chắc, không đủ cường đại.

...

- Linh kiếm. Đây tuyệt đối là khí tức của linh kiems.

- Trong nháy mắt vừa rồi có Thông Thiên thánh kiếm lột xác thành linh kiếm.

Cách đó không xa có một đám người, sau khi cảm nhận được cỗ khí tức này, hơi phân biệt một chút, cả đám mừng rỡ không thôi.

Một thanh linh kiếm, giá tị phi phàm. Coi như bản thân không dùng được, cũng có thể lấy bán ra. Bán cho những người cần, ví dụ như những Kiếm Thánh kia...

- Cơ duyên a. Ta tấn cấp Vạn Cổ cảnh đang thiếu một thanh linh kiếm, không ngờ cơ duyên lần này lại tới.

Một Kiếm Thánh nhất tinh vừa mới tấn cấp không lâu đại hỉ, triển khai thân pháp, nhanh chóng đuổi theo.

Không bao lâu sau, trong cung điện bị tàn phá có hơn chục cường giả Kiếm Thánh tụ tập. Sau khi nhìn thấy phong cấm trùng trùng điệp điệp, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, rất nhanh bọn họ đã hiểu rõ được tình huống đại khái.

Lúc này đám người kia đang nhanh chóng đuổi theo phương hướng của khí tức kia. Cũng chính là phương hướng Sở Mộ rời đi.

Hơn mười cường giả Kiếm Thánh đuổi giết, không phải dễ dàng vượt qua như vậy.

Lực hấp dẫn của linh kiếm thực sự quá lớn.

Sau khi tiến vào Thâm Lam thế giới, những cường giả Kiếm Thánh mà Sở Mộ chém giết kia, không có một ai có linh kiếm. Chỉ cần từ điểm này cũng đủ để nhìn ra giá trị của linh kiếm, không thể so sánh với những thứ tầm thường.

Trong đám người đuổi giết lại có Kiếm Thánh, những người này càng bức thiết muốn có được một thanh linh kiếm.

Một tòa thạch lâu đứng sừng sững trong phế tích của Vạn Cổ thánh thành, bốn phía vô cùng trống trải, làm cho tòa thạch lâu này càng thêm chú ý, hiện lên rất rõ ràng trong mắt mọi người.

Thạch lâu giống như một tòa tháp chuông, nhìn qua vô cùng cổ xưa, tang thương. Trải qua dòng sôi dài thời gian cọ rửa vẫn đứng sừng sững không ngã, nếu như ném tới nơi khác, xứng đáng làm một di tích cổ xưa để cho hậu nhân tới thưởng thức.

Chỉ là, tòa thạch lâu này cũng không phải là di tích bình thường mà tới quan sát. Bên ngoài thạch lâu có một tầng quang mang màu đỏ nhàn nhạt, bao phủ thạch lâu vào bên trong. Đây là một tầng lực lượng phòng hộ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.