Hoàng Tuyền vẫn chảy xuôi, đến từ Cửu U đến, đi về thiên ngoại, không ngừng không nghỉ, vô cùng vô tận. Thi thể xương cốt chìm nổi, tay cụt chân cụt, đầu dữ tợn quỷ dị nhấp nhô lên lên xuống xuống, khiến người ta cảm thấy sởn tóc gáy.
Sở Mộ nhìn chằm chằm vào Hoàng Tuyền, phát hiện Hoàng Tuyền không ngờ trở thành mờ nhạt, không bao lâu, đã biến mất không thấy.
Trước mắt lại mờ đi, không thấy rõ ràng. Hoàng Tuyền biến mất không thấy nữa. Ý thức trở về bản thể. Sở Mộ “nhìn thấy” được lực lượng tinh thuần không ngừng hạ xuống, vẫn mang theo khí tức huyết sát.
Trải qua ảo giác Hoàng Tuyền, khí tức huyết sát tập kích đã không có cách nào khiến cho ý thức của Sở Mộ lại rơi vào trong ảo giác. Chỉ có điều vẫn có tác dụng rèn luyện trên trình độ nhất định nào đó.
Ý thức trở về bản thể, có thể khống chế linh hồn gây dựng lại.
Sở Mộ hấp thu lực lượng, linh hồn một lần nữa được tổ hợp. Sở Mộ nhạy cảm nắm được, linh hồn bắt đầu trọng tổ lại hình như có chút khác biệt, dường như sống lại. Lực lượng ở cấp bậc sâu hơn được đào móc ra.
Ví dụ giống như trước kia, linh hồn tồn tại, chỉ có điều phần lớn lực lượng lại ngủ sâu. Chỉ có phần nhỏ phát huy tác dụng. Mỗi lần đột phá, mỗi lần linh hồn Niết Bàn, đều sẽ tỉnh lại một phần linh hồn ngủ say, khiến cho các phương diện năng lực có liên quan tới linh hồn cũng sẽ được tăng cường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1979470/chuong-2416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.