Vết nứt cực lớn dài đến mấy ngàn dặm gần như muốn cắt ngang qua toàn bộ bầu trời Thiên Cổ Vực. Các vực nối liền với Thiên Cổ Vực đều có thể thấy rõ ràng, đồng thời cảm nhận được loại uy áp khủng khiếp này. Cho dù là vực phía xa, cũng mơ hồ có thể nhìn thấy được vết nứt cực lớn trên bầu trời Thiên Cổ Vực.
Lam Hải ở xa đại lục, tuy rằng khó có thể thấy được một vết nứt cực lớn màu máu mấy ngàn dặm này, nhưng các cường giả lại có thể cảm giác được khí tức Hoang Cổ thông thiên triệt địa, tang thương, thâm thúy, như vực sâu như địa ngục.
- Vạn Cổ Thánh Thành...
Trên Thiên Kiếm Sơn của Thiên Kiếm Đảo, toàn thân Thiên Kiếm Thánh Tôn mặc áo bào trắng, chắp hai tay sau lưng, mặt hướng về phía Thiên Cổ Vực, đôi mắt thâm thúy xa xưa, xuyên qua thời không Vạn Cổ:
- Bạch Vân., Vũ Thần, hai người các ngươi có thể đi tới nội lục Thiên Cổ Vực, tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành.
- Vâng, sư tôn.
Mạc Bạch Vân, Dương Vũ Thần đứng ở phía sau Thiên Kiếm Thánh Tôn, cung kính trả lời.
- Nếu như ở trong Vạn Cổ Thánh Thành có nhìn thấy tiểu hữu Sở Mộ, thay ta gửi lời hỏi thăm.
Thiên Kiếm Thánh Tôn mỉm cười, nói.
- Yên tâm đi, sư phụ.
Dương Vũ Thần cười nói:
- Không biết bây giờ thực lực của tiểu tử Sở Mộ này đạt tới trình độ nào?
- Hắn là yêu nghiệt, bất kỳ giây nào phút nào cũng đều tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1979453/chuong-2403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.