Sở Mộ đứng thẳng, chân thành hành kiếm lễ hướng Bạch Linh:
- Trước tiên là cảm tạ Bạch Linh tiền bối, lúc trước không có tiền bối cho ta mượn sức mạnh e rằng bây giờ ta đã chết.
- Đó là ngươi nên được.
Bạch Linh thản nhiên nói:
- Làm chủ Kiếm Tông Linh Ấn ưu tú nhất từ các đời qua, ngươi có tư cách này. Không thì để ngươi chết tìm người thừa kế ưu tú khác giống như ngươi không dễ dàng, không biết mất bao nhiêu năm nữa.
Sở Mộ gật đầu, hắn không bất ngờ.
Bạch Linh nói:
- Nhưng ta sẽ không lần nào cũng cho ngươi mượn lực lượng.
Sở Mộ dứt khoát nói:
- Ta hiểu, chỉ có tự mình mạnh mới là chân thật!
- Ngươi có giác ngộ này là đúng, ta xem trọng ngươi.
Bạch Linh chậm rãi nói:
- Bây giờ hãy rút kiếm đi, để ta xem tiến độ kiếm pháp hiện tại của ngươi thế nào.
Sở Mộ đứng dậy:
- Rõ!
Thật ra đây vốn là một trong các mục đích vào Kiếm Tông Linh Ấn của hắn.
Tay trái trống trơn chợt hiện ra một trường kiếm gồm vỏ, vẻ ngoài Thiên Trảm kiếm. Tay phải Sở Mộ cầm chui kiếm, các tia phong mang ngưng tụ trên người hắn.
Kiếm như cực quang xuyên qua hư vô, không có gì ngăn nổi, cứng rắn vô cùng. Từng nhát kiếm sắc bén, nhẹ nhàng, phiêu dật, cương liệt, bá đạo, toàn bộ chém vào Bạch Linh phía đối diện.
Bạch Linh ngồi yên tại chỗ nhưng mặc cho kiếm của Sở Mộ nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1979217/chuong-2213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.