Chương trước
Chương sau
Các mặt độ mạnh của Bất Diệt kiếm không bằng Thiên Trảm kiếm, nhưng bây giờ có mấy khối kết tinh sát khí đậm đặc như vậy thì Sở Mộ tin tưởng sau khi hấp thu chúng Bất Diệt kiếm sẽ tăng lên độ cao hoàn toàn mới.

Tô Nguyệt Tịch đứng một bên, nàng không rõ Sở Mộ đang làm cái gì nhưng không hỏi, nàng chỉ đứng chú ý mọi động tĩnh xung quanh, làm hộ pháp.

Lúc trước Sở Mộ có cơ thể mạnh mẽ đủ chống cự hai khối kết tinh sát khí trùng kích, Bất Diệt kiếm không ngừng hấp thu sát khí, hấp thu chất dinh dưỡng để tiến bộ.

Qua một thời gian toàn bộ kết tinh sát khí bị Sở Mộ hấp thu hết, Bất Diệt kiếm lại chấn động, hơi thở mãnh liệt khuếch tán trong người hắn, ẩn chứa hơi hướm tuyên cổ bất diệt. Tô Nguyệt Tịch biến sắc mặt, lòng thầm giật mình.

Sở Mộ mở mắt ra nhìn Tô Nguyệt Tịch, nhẹ giọng nói:

- Ta xong rồi, đi thôi.

Nhanh chóng hấp thu hết kết tinh sát khí đem đến thu hoạch là phẩm chất của Bất Diệt kiếm đến Thông Thiên Thánh kiếm.

Thông Thiên Bất Diệt Thánh kiếm!

Rốt cuộc Bất Diệt kiếm cũng đến đẳng cấp Thiên Trảm kiếm, phát huy ra uy năng càng mạnh gián tiếp nâng cao thực lực của Sở Mộ.

Bát vương Hắc Ma tộc hành động, nhân tộc từ ngoài vào đã rơi vào cảnh nguy hiểm.

Nhân tộc đã ltìm hiểu rõ Hắc Ma tộc cấu thành thế nào.

Hắc ma thú là phụ thuộc của Hắc Ma tộc, kiểu như chiến sủng tọa kỵ. Hắc Ma tộc chia ra thấp kém, trung đẳng, cao đẳng. Trong mỗi cấp bậc Hắc Ma tộc có chia ra thấp, trung, cao, đỉnh. Đặc biệt Hắc Ma tộc cao đẳng đối ứngp hẩm cấp của Thiên tộc nhân tộc bình thường, tổng cộng chia ra cửu phẩm.

Có lẽ đây là định nghĩa phân chia tự nhân tộc đặt cho Hắc Ma tộc.

Giống như tu luyện giả nhân tộc, Hắc Ma tộc từ nhất phẩm đến thất phẩm khá đông, Hắc Ma tộc bát phẩm ít hơn, trong Hắc Ma tộc được gọi là Hắc Ma Tướng.

Hắc Ma tộc cửu phẩm càng hiếm, mỗi Hắc Ma tộc cao đẳng cửu phẩm đều có lực lượng cực kỳ đáng sợ, có thể dễ dàng đánh bại Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên của nhân tộc, được gọi là Hắc Ma thống lĩnh. Tám người xuất sắc nhất được tôn xưng là vương, Hắc Ma Vương.

Hiện Hắc Ma tộc có bát vương.

Trên tám vị Hắc Ma Vương là người mạnh nhất thống ngự toàn Hắc Ma tộc gọi là Hắc Ma Hoàng, đế hoàng của Hắc Ma tộc, bất cứ Hắc Ma tộc nào cũng phải nghe theo hiệu lệnh.

Các tu luyện giả nhân tộc không rõ Hắc Ma Hoàng mạnh đến mức nào, chỉ biết tu luyện giả vào Hắc Ma Uyên dù thiên phú thế nào, thực lực ra sao vẫn không thể đấu lại Hắc Ma Vương, càng đừng nói tới Hắc Ma Hoàng trên cả Hắc Ma Vương. Thật ra trong tình huống nhân tộc biết thì Hắc Ma Hoàng chưa từng ra tay.

Tám Hắc Ma Vương hành động, Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch không biết điều đó nhưng hắn ngửi được mùi nguy hiểm. Hoặc nên nói Sở Mộ cảm giác nguy hiểm đến gần, nhờ hắn thăng cấp cảnh giới trong lòng có kiếm, tinh khí thần tăng vọt, tư duy ý thức nâng cao, sau khi lĩnh ngộ ý kiếm chỉnh hợp, kiếm ý thống nhất cao độ được đến kết quả thăng hoa, nhạy bén với nguy hiểm hơn nhiều.

Sở Mộ chợt lên tiếng:

- Tô Nguyệt Tịch, tiếp theo có lẽ sẽ gặp nguy hiểm lớn, hãy cẩn thận.

Tô Nguyệt Tịch nhẹ gật đầu nói:

- Ừm!

Phía trước lóe ánh sáng trắng yếu ớt làm Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch giật mình.

Trong hơi thở hắc ám ở Hắc Ma Uyên thì ánh sáng trắng yếu ớt kia cực kỳ bắt mắt, hai người cảm nhận hơi thở ẩn chứa trong ánh sáng trắng có chút thánh khiết không linh, dễ liên tưởng đến bầu trời trong xanh sáng sủa.

Ánh sáng trắng yếu ớt nhanh chóng di chuyển tới gần, là vật sống.

Cảm giác bị nhìn ngó làm Tô Nguyệt Tịch cau mày, Sở Mộ vận dụng lực lượng thần niệm rung lên chặn lại đối phương nhìn trộm, ấn tượng đầu tiên đã giảm thấp.

Đến gần, Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch thấy rõ bóng người trong ánh sáng trắng lập lòe, khuôn mặt cực kỳ điển trai khác với nhân tộc khiến hai người ngẩn ngơ.

Đối phương không nói chuyện, đi lướt qua Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch, tư thái cao cao tại thượng, ánh mắt lạnh lùng liếc qua như miệt thị sinh mệnh thấp kém.

Không ai thích bị coi rẻ.

Nhưng người này cho Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch cảm giác rất nguy hiểm dù chẳng hề toát ra chút hơi thở nguy hiểm nào.

Đối phương không ra tay thì Sở Mộ sẽ không tấn công. Tô Nguyệt Tịch do dự một chút, đè xuống rục rịch. Nếu lúc trước gặp tình huống này chắc chắn Tô Nguyệt Tịch sẽ rút kiếm chém, bây giờ thì nàng suy nghĩ nhiều chút.

Người cực kỳ tuấn tú ở trong ánh sáng trắng yếu ớt mà kiên cường dẻo dai để lại một câu:

- Nhân tộc... nhỏ yếu.

Thái độ đó khiến Sở Mộ nhếch mép, lạnh nhạt nói:

- Thiên tộc... ngạo mạn.

Người đó mắt bắn ra tia sáng như xuyên qua bóng tối đánh nát tinh thần, đập vào mắt Sở Mộ.

Mắt Sở Mộ bắn ra tia sắc bén kinh người như có tia chớp vô hình vụt qua.

Thiên tộc nhân cực kỳ tuấn tú để lại một câu rồi đi xa:

- Cố gắng sống đi.

Thiên tộc nói như vậy tuyệt đối không phải quan tâm bọn họ mà là cảnh cáo, uy hiếp. Cố gắng sống, rời khỏi đây rồi sẽ tính sổ sau.

Sở Mộ có sợ không?

Không.

Sở Mộ thậm chí hơi hưng phấn, vì từ khi trong Thừa Thiên học cung hắn hiểu biết Thiên tộc đã muốn gặp thử. Chủng tộc đặt tên Thiên có chỗ gì hơn người?

Đúng như ghi chép, Thiên tộc nhân rất ngạo mạn, ánh mắt và tư thái cao cao tại thượng nhìn xuống chủng tộc khác.

Cao ngạo, ngạo mạn, Sở Mộ không quan tâm mấy vụ đó, với hắn thì đó chỉ là vẻ ngoài, hắn chú ý là thực lực. Cao ngạo mà không có thực lực sẽ là trò cười.

Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch rất nhanh bỏ qua việc gặp Thiên tộc nhân, hai người vào sâu trong Hắc Ma Uyên, cầu may tìm Thần Châu Thâm Lam.

Đến bây giờ trừ biết Thần Châu Thâm Lam ở trong Hắc Ma Uyên ra không có tin tức gì khác.

Nhưng Hắc Ma Uyên là một hiểm địa, cấm địa cực kỳ nguy hiểm, dù không tìm thấy Thần Châu Thâm Lam thì tôi luyện tại đây, rèn luyện sinh tử dễ tiến bộ nhất. Ví dụ mấy lần chiến đấu khiến Sở Mộ tăng tiến nhiều, Tô Nguyệt Tịch cũng có chút thu hoạch.

Cảm giác nguy hiểm càng lúc càng rõ ràng, mãnh liệt hơn. Sở Mộ linh cảm có lẽ không lâu sau hắn và Tô Nguyệt Tịch sẽ gặp nguy hiểm to lớn. Sở Mộ chẳng những không lùi bước ngược lại rất kích động, máu sôi trào.

Khi còn là người thường Sở Mộ đã có trực giác hơn người.

Sau khi trở thành kiếm thuật sư, tu luyện khiến tâm tính, ý chí các mặt tiến bộ, đặc biệt tu luyện ngũ cảnh kiếm thuật khiến trực giác của hắn mạnh hơn một bậc, từ nay không còn xảy ra sai lầm nữa, Sở Mộ rất tin vào trực giác của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.