- Được.
Dương cao tổ có tài thì gan lớn, không vội tính sổ, ra vẻ chờ xem đối phương muốn làm.
Cường giả Thánh cấp và Niết Bàn cảnh cách biệt quá lớn, dù có âm mưu quỷ kế gì thì Dương cao tổ không sợ. Dương cao tổ không biết chờ đợi gã không phải âm mưu quỷ kế mà là lực lượng tuyệt đối.
Dương cao tổ mới vào đại điện liền đắc ý quên hình ngồi xuống ghế của tông chủ, trên cao nhìn xuống.
Dương cao tổ ngồi xong còn bình phẩm:
- Không tệ, ghế này đi.
Vân Phong, Vân Hà biến sắc mặt rút kiếm chỉ vào:
- Xuống dưới!
- Đây là vị trí của tông chủ bản tông, không đến lượt ngươi ngồi!
Dương cao tổ lạnh lùng cười:
- Niết Bàn ngũ trọng thiên bình thường mà có thể làm tông chủ, Chân kiếm tông các ngươi đúng là không còn ai.
Dương cao tổ không hề sợ đe dọa, ở trong mắt gã thì Vân Phong, Vân Hà tu vi Niết Bàn thất trọng thiên chỉ là hai con kiến hơi to, búng tay một cái liền nghiền nát.
Sở Mộ không phật lòng, lạnh nhạt nói:
- Dương tiền bối đến bản tông có chuyện gì hãy nói thẳng ra đi.
Ngữ điệu Dương cao tổ lạnh lùng chất chứa tức giận nói:
- Không việc gì lớn, nhưng nghe nói dạo gần đây tông chủ mang theo đệ tử Chân kiếm tông đi Dương gia, cướp nhiều tài phú của Dương gia. Dương gia ta chỉ là gia tộc nhỏ, không bằng vật khổng lồ như Chân kiếm tông, những tài phú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1979148/chuong-2159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.