Chương trước
Chương sau
Làm quyết định này xong Lâm Viễn thấy sung sướng, vì hắn không thèm để ý tới gã, dù gã buông tư thái phó chưởng tọa cố gắng thân thiện vẫn bị hắn phớt lờ, làm gã hơi tức giận.

Mục Thế Hoa biến sắc mặt kêu lên:

- Lâm Viễn phó chưởng tọa...!

Lâm Viễn nghĩa chính ngôn từ nói:

- Mục phó chưởng tọa, ta làm vậy là vì học cung.

- Ta có một điều kiện.

Mục Thế Hoa nhìn Lý Thu Phong, lạnh lùng nói:

- Ta đi thông báo với Sở Mộ ngay, các ngươi phải chờ khi Sở Mộ rời khỏi Thừa Thiên học cung mới được ra tay.

Lý Thu Phong nói:

- Không thành vấn đề.

Mục Thế Hoa làm vậy một vì lo đánh nhau trong học cung gây phá hoại, thứ hai là hy vọng Sở Mộ có thể trốn trước.

Lý Thu Phong đồng ý vì gã tràn đầy tự tin.

Mục Thế Hoa nhanh chóng đi tìm Sở Mộ, nói hết vụ việc.

- Sở tiểu hữu, thật sự rất xin lỗi.

Mục Thế Hoa kể xong lại xin lỗi hắn:

- Thừa dịp lúc này Sở tiểu hữu mau rời khỏi đây đi, càng nhanh càng tốt.

- Mục phó chưởng tọa không cần thấy có lỗi, dù không có chuyện này thì ta cũng định chào từ biệt.

Sở Mộ nói:

- Vậy sau này có duyên gặp lại.

Sở Mộ nói xong lập tức rời khỏi chỗ ở, bay vọt lên trời hóa thành kiếm quang bay nhanh ra ngoài Thừa Thiên học cung.

Lâm Viễn là kẻ tiểu nhân, nếu có cơ hội Sở Mộ sẽ cho biết tay, tình hình hiện tại thì không thích hợp giải quyết ân oán. Mục Thế Hoa nói cho Sở Mộ biết đệ tử Hỏa Thần tông tìm đến có một người tu vi Niết Bàn cảnh bát trọng thiên, ba Niết Bàn cảnh thất trọng thiên, một Niết Bàn cảnh ngũ trọng thiên.

Tu vi Niết Bàn cảnh ngũ trọng thiên không đáng lọt vào mắt Sở Mộ, nhưng ba Niết Bàn thất trọng thiên, một Niết Bàn cảnh bát trọng thiên thì đáng giá hắn thận trọng đối xử.

Mục Thế Hoa nhìn bóng dáng Sở Mộ rời xa, thở dài thườn thượt, đôi mắt buồn bã.

Biến cố hoàn toàn bất ngờ.

Sở Mộ hóa thành kiếm quang nhanh chóng rời khỏi Thừa Thiên học cung bay ra ngoài. Không ngờ đám người Lý Thu Phong đã lên đường đang đuổi theo.

Tu vi của Lý Thu Phong thấp nhất, tốc độ chậm nhất không thể so sánh với Sở Mộ, đành dặn dò bốn người khác:

- Mấy vị sư huynh, xin kính nhờ!

- Lý sư đệ yên tâm!

- Chúng ta nhất định sẽ bắt tên giặc này!

Bảo đảm với Lý Thu Phong xong bốn người tăng tốc độ nhanh chóng đuổi bắt Sở Mộ.

Sở Mộ thi triển Phi Thiên thuật ngự kiếm, tốc độ nhanh đến tột đỉnh tựa luồng sáng khoảnh khắc xẹt qua không trung bay vút đi, để lại một vệt sáng.

Niết Bàn bát trọng thiên Hà Tử Kiện nói:

- Hợp thuật, dốc hết sức đuổi theo!

Trong bốn người thì tu vi của Hà Tử Kiện cao nhất, làm người dẫn đầu.

Hà Tử Kiện dứt lời mười ngón tay của bốn người cùng nhúc nhích, ngón tay nhanh nhẹn vẽ ra ấn pháp khác nhau. Bốn luồng sáng màu khác nhau nở rộ, ánh sáng khuếch tán bao vây bốn người, một tiếng rồng ngâm bỗng nhiên vang lên.

Ánh sáng hỗn hợp co duỗi hình thành con giao long màu xám, giao long to lớn, trong đầu, mình giấu bốn người. Hợp thuật khiến bọn họ nhanh gấp mấy lần, vèo một tiếng xé gió đuổi theo Sở Mộ ngày càng gần hơn.

Sở Mộ cảm nhận động tĩnh sau lưng, hắn rất ngạc nhiên, không ngờ thuật pháp còn có cách ứng dụng này. Đám người kia vốn đã rất nhanh bây giờ lại mau hơn gấp mấy lần, hơn cả Sở Mộ.

Xem tình hình này thì dường như không cách nào thoát khỏi những người đó, vậy thì chiến đi.

Tận tình chiến đấu đi.

Sở Mộ chợt khựng lại, Thiên Trảm kiếm nằm trong tay không chút nương tình, thi triển một chiêu Lôi Cực Phá Ngục.

Tiếng sấm ầm vang, lôi quang tĩnh lặng, bão tố dấy lên, đất khét lan tràn, sấm sét khủng bố diễn sinh trên bầu trời, tỏa định bốn người Hà Tử Kiện điên cuồng giáng xuống.

Đòn công kích của Sở Mộ quá đột ngột, sấm sét giáng xuống đánh nát giao long màu xám. Nhưng có giao long xám bảo vệ nên bốn người kia không bị tổn thương gì.

Hà Tử Kiện quát to:

- Bắt giữ!

Mười ngón nhanh chóng chuyển động, dao động hơi thở khủng bố hùng dũng quanh người gã, thanh thế to lớn ầm ầm như biển cả vô hình hiện ra.

Giây sau, sau lưng Hà Tử Kiện dâng lên triều tịch màu lam to lớn, phun ra hai xúc tu màu lam như vòi bạch tuộc quất nhanh hướng Sở Mộ, tính quấn lấy hắn.

Ba người khác rút kiếm ra, kiếm quang chém nhanh, sau đó tay trái thi triển ấn pháp, thuật pháp dâng lên đều đánh vào Sở Mộ.

Niết Bàn thất trọng thiên và tu luyện giả bát trọng thiên thi triển thuật pháp có uy năng cực kỳ mạnh mẽ, Sở Mộ phải thận trọng ứng đối, lòng có chút kích động, hưng phấn.

Kiếm ý tuôn ra, kiếm ý khủng bố không chút giữ lại làm hư không chấn động. Bốn người Hà Tử Kiện biến sắc mặt, bọn họ đều lĩnh ngộ kiếm ý nhưng so với kiếm ý của Sở Mộ thì như đom đóm và trăng sáng.

Trước kiếm ý thế này không biết sao bọn họ có cảm giác run rẩy.

Hà Tử Kiện nhanh chóng quyết định:

- Giết hắn!

Khi nhận ra Sở Mộ là kẻ địch khủng bố không thể bắt sống, bọn họ muốn giết hắn tại chỗ tránh cho sinh ra nhiều biến số.

Hai cây roi dài màu lam sẫm quất hướng Sở Mộ đột nhiên thẳng băng, bên trên lóe tia sáng, phong mang kinh người sắc bén như kiếm.

Đã quyết định giải quyết Sở Mộ thì bốn người không nương tay nữa, thi triển thuật pháp, kiếm pháp, uy lực kinh người.

Sở Mộ vận dụng một chiêu Phong Khởi Lôi Diệt, ngay sau đó phát ra kim chi lực tràng. Ánh sáng trên Thiên Trảm kiếm chói lòa, kiếm chém ra.

Ngũ Hành Duệ Kim Kiếm!

Phong mang chém đứt tất cả, không gì cản nổi giết hướng một tu luyện giả Niết Bàn thất trọng thiên, có kim chi lực tràng tăng phúc khiến kiếm cực kỳ đáng sợ.

Bốn người vội phát ra lực tràng mà mình có.

Tiếc rằng lực tràng của họ không cách nào dung hợp, chỉ có thể làm theo ý mình.

Kiếm quang màu vàng khủng bố của Ngũ Hành Duệ Kim Kiếm dài mấy chục thước như cắt đứt bầu trời, khiến người hoảng hồn.

Kiếm ý hết sức gia cố, uy lực đường kiếm này đạt đến cực độ, một khi bị chém trúng dù là tu vi Niết Bàn thất trọng thiên cũng không chịu nổi sẽ chết ngay lập tức.

Mấy người khác cùng tấn công kiếm quang màu vàng, suy yếu uy lực của nó cứu tu luyện giả Niết Bàn thất trọng thiên kia. Sở Mộ thầm than đáng tiếc, mới rồi đột ngột chém nhát kiếm nếu đánh trúng là giảm bớt một mối uy hiếp, hiện tại đối phương có phòng ngừa thì khó đem lại hiệu quả.

Bốn người hình thành một vòng vây bao vây Sở Mộ lại, ngăn cản hắn chạy trốn.

Thiên Trảm kiếm trong tay phải, tay trái cầm Bất Diệt kiếm, Sở Mộ muốn thi triển song kiếm thuật dốc hết sức chiến một trận.

Hà Tử Kiện tinh tu thuật pháp, không có tài năng gì trong đạo kiếm pháp. Một dòng nước màu lam vòng quanh người Hà Tử Kiện bảo vệ gã, lại có thủy chi lực tràng khiến năng lực phòng hộ càng mạnh hơn nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.