Làm quyết định này xong Lâm Viễn thấy sung sướng, vì hắn không thèm để ý tới gã, dù gã buông tư thái phó chưởng tọa cố gắng thân thiện vẫn bị hắn phớt lờ, làm gã hơi tức giận.
Mục Thế Hoa biến sắc mặt kêu lên:
- Lâm Viễn phó chưởng tọa...!
Lâm Viễn nghĩa chính ngôn từ nói:
- Mục phó chưởng tọa, ta làm vậy là vì học cung.
- Ta có một điều kiện.
Mục Thế Hoa nhìn Lý Thu Phong, lạnh lùng nói:
- Ta đi thông báo với Sở Mộ ngay, các ngươi phải chờ khi Sở Mộ rời khỏi Thừa Thiên học cung mới được ra tay.
Lý Thu Phong nói:
- Không thành vấn đề.
Mục Thế Hoa làm vậy một vì lo đánh nhau trong học cung gây phá hoại, thứ hai là hy vọng Sở Mộ có thể trốn trước.
Lý Thu Phong đồng ý vì gã tràn đầy tự tin.
Mục Thế Hoa nhanh chóng đi tìm Sở Mộ, nói hết vụ việc.
- Sở tiểu hữu, thật sự rất xin lỗi.
Mục Thế Hoa kể xong lại xin lỗi hắn:
- Thừa dịp lúc này Sở tiểu hữu mau rời khỏi đây đi, càng nhanh càng tốt.
- Mục phó chưởng tọa không cần thấy có lỗi, dù không có chuyện này thì ta cũng định chào từ biệt.
Sở Mộ nói:
- Vậy sau này có duyên gặp lại.
Sở Mộ nói xong lập tức rời khỏi chỗ ở, bay vọt lên trời hóa thành kiếm quang bay nhanh ra ngoài Thừa Thiên học cung.
Lâm Viễn là kẻ tiểu nhân, nếu có cơ hội Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1979114/chuong-2135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.