Chương trước
Chương sau
Tuy Tôn Tọa thần kỳ nhưng không có công năng ngăn cản lực lượng trùng kích, hoặc có nhưng không bị kích phát ra. Tất cả lực lượng trùng kích chỉ có thể tự đám thiên tài chống cự.

Nên đám thiên tài bị lực lượng không gian của Sở Mộ, Cổ Loạn Không va chạm trùng kích mặt trắng bệch đầy rung động.

Giữa hư không nứt ra các khe hở đen mắt thường trông thấy, dù chỉ lóe qua một giây vẫn khiến người tim đập chân run.

Đoạn Không Thiết Cát cường đại bị Sở Mộ ngăn cản.

Khi chiến đấu với Tần Ngạo Tiên Cổ Loạn Không thi triển tuyệt học phòng ngự Hư Không Thôn Phệ, không dùng tuyệt học có tính công kích nào. Lần đầu tiên mọi người biết đến tuyệt học công kích của Cổ Loạn Không, nhưng vẫn không thể đánh bại Sở Mộ.

Mọi người bất giác xem trọng Sở Mộ hơn.

Cổ Loạn Không rất bất ngờ, Đoạn Không Thiết Cát cũng không thể làm gì Sở Mộ được, thật khó chơi. Nhưng đối thủ như vậy mới đã.

So kiếm pháp thì khó đè đầu Sở Mộ, đấu lực tràng chỉ hơi chiếm ưu thế, không thể hình thành ưu thế tuyệt đối. Hơn nữa Sở Mộ có thể nhanh chóng tiến bộ trong chiến đấu, điểm này càng khiến người ngạc nhiên hơn.

Hiện tại Cổ Loạn Không thi triển tuyệt học vẫn không thể làm gì đối phương. Mọi người đoán tiếp theo Cổ Loạn Không sẽ làm sao, gã còn có thủ đoạn gì mới đánh bại Sở Mộ được?

Trầm ngâm suy nghĩ, mọi người thay thế mình vào Cổ Loạn Không, nhưng vắt óc nghĩ mãi không ra phải làm sao để đánh bại Sở Mộ.

Kiếm pháp, lực tràng, tuyệt học đã thi triển rồi.

- Chắc hết trò hay.

- Sở Mộ ngoan cường thật, đến mức này rồi mà không đánh bại hắn được.

Ba Đại Đế đầy hứng thú nhìn, tiếp theo Cổ Loạn Không sẽ làm sao?

Cổ Loạn Không không nói chuyện, gã đang suy nghĩ, đang phục hồi lực lượng. Lúc trước chiến đấu làm Cổ Loạn Không tiêu hao rất nhiều lực lượng, Sở Mộ cũng bị hao nhiều lực lượng và đang phục hồi. Hai người thu lực tràng lại.

Loạn Không lực tràng hay Phá Hư lực tràng đều là lực tràng cường đại, thi triển ra không chỉ tiêu hao kiếm nguyên cũng hao phí thể lực, tiêu hao lực lượng tinh thần. Lực tràng càng cường đại thì tiêu hao lực lượng càng nhiều.

Hai người yên lặng không nhúc nhích, họ phục hồi lực lượng và đang suy nghĩ cách nào đánh bại đối phương.

Đánh bại đối phương không chỉ vì giành Đệ Nhất Tôn Tọa, giành hạng nhất bảng Thiên Thanh. Đánh bại đối phương còn là để rèn luyện bản thân, rèn luyện tinh khí thần, có trợ giúp vô hình cho tu luyện mai sau.

Mặc kệ là điểm nào thì hai bên đều có lý do phải đánh bại đối phương.

Tuy hai người không đánh nhau, đều đang phục hồi lực lượng nhưng không khí căng thẳng như đông lại, lôi kéo trái tim mọi người lên xuống, có nhiều suy đoán.

Cổ Loạn Không mở miệng nói:

- Ta nghĩ tới nghĩ lui chỉ có chiêu cuối cùng, nếu ngươi vẫn không thua thì...

Cổ Loạn Không chỉ nói một nửa nhưng gợi lên hứng thú của Sở Mộ, hắn rất muốn biết gã còn có thủ đoạn gì nữa.

Nói đến thì Sở Mộ đổ ra hết thủ đoạn của mình rồi, chỉ còn Phi Thiên thuật ngự kiếm là không thi triển. Nhưng uy lực của Phi Thiên thuật ngự kiếm không mạnh, tối đa có tác dụng quấy nhiễu, dùng trong chiến đấu với đối thủ cỡ như Cổ Loạn Không thì khó quấy nhiễu được.

Truyền thừa mới của Phá Hư bí điển trừ Phá Hư lực tràng ra còn một loại nữa, tiếc rằng không đủ thời gian, Sở Mộ không cách nào tham ngộ tu luyện nên không thể dùng trong chiến đấu.

Mỗi người bị lời nói của Cổ Loạn Không gợi lên lòng tò mò, nhìn gã đăm đăm chờ xem còn thủ đoạn gì.

Cổ Loạn Không nói một câu gây chấn động:

- Trong lúc tu luyện ta tự sáng tạo một môn tuyệt học, mãi không tìm thấy đối thủ thích hợp, hiện tại mời Sở huynh đánh giá một phen.

Tự sáng tạo tuyệt học, lại là tự sáng tạo tuyệt học!

Tần Ngạo Tiên tự sáng tạo tuyệt học đã gây giật mình rất lớn, khi tuyệt học thực hiện, Phi Tiên Trảm Thiên Kiếm càng khiến người vô cùng rung động. Uy lực tuyệt luân và rất đẹp, từng tiếng tiên âm khiến người cam lòng chết trong Phi Tiên Trảm Thiên Kiếm.

Nhưng Tần Ngạo Tiên kinh tài tuyệt diễm như thế cuối cùng vẫn thua dưới kiếm của Cổ Loạn Không. Vậy siêu yêu nghiệt xuất sắc hơn, kinh tài tuyệt diễm hơn Tần Ngạo Tiên, được công nhận là thiên hạ vô song tự sáng tạo tuyệt học sẽ kinh thiên động địa cỡ nào?

Tràn đầy mong chờ.

Cổ Loạn Không thản nhiên nói:

- Sở huynh, môn tuyệt học của ta tên là Huyễn Không Cửu Đạo, hãy đỡ đây.

Cổ Loạn Không nói cho Sở Mộ biết tên tự sáng tạo tuyệt học của mình, cũng cảnh báo gã sắp ra tay.

Cổ Loạn Không giang hai chân ra đứng tấn, tay phải giơ kiếm lên, chuôi kiếm gần khóe mắt, thân kiếm ngang trước mắt, kiếm quang lạnh băng phản chiếu vào mắt khiến đôi mắt gã càng phong mang, càng sắc bén hơn. Kiếm chỉ tay trái đặt ở mũi kiếm.

Bùm!

Hơi thở vô cùng mạnh mẽ như bão tố tàn phá bộc phát từ người Cổ Loạn Không, khí thế vô hình như kiếm phóng lên cao muốn đâm thủng bầu trời.

Hơi thở kia như ngọn lửa vô hình quấn quanh người Cổ Loạn Không, bốc cháy thiêu đốt không ngừng không tắt.

Không gian lực lượng quy tắc mạnh mẽ khuếch tán ra, từng sợi bạc lượn lờ quanh thân Cổ Loạn Không dung hợp với khí diễm vô hình, như làn sương mơ hồ.

Chợt bước chân Cổ Loạn Không hoặc nên nói là người gã lắc nhẹ, tóm lại cho cảm giác như ảo giác. Vèo một tiếng người Cổ Loạn Không chuyển động nhanh, vô số bóng chồng lên nhau khiến người hoa cả mắt, tinh thần bị quấy nhiễu nhiều.

Đa số thiên tài cảm giác đầu váng mắt hoa, tức ngực buồn nôn, không dám nhìn thẳng. Chỉ có yêu nghiệt mười hàng đầu Tôn Tọa là nhìn được.

Sở Mộ hết sức kinh ngạc, hắn cảm giác tinh thần của mình bị quấy nhiễu, thế giới tinh thần dao động, chóng mặt. May mà linh hồn của Sở Mộ cường đại, lực lượng tinh thần cường đại, ý chí kiên định, tuy bị ảnh hưởng nhưng không bị lay động. Sở Mộ giữ vững bản tâm, hơi nheo mắt, con ngươi lấp lánh sáng sắc bén như kiếm quang có thể đâm thủng tất cả.

Cổ Loạn Không lúc này dù Sở Mộ nhìn bằng thị kiếm cũng khó phân biệt thật giả.

Ngay sau đó vô số ảo ảnh trên người Cổ Loạn Không tách ra hai bên trái phải, ngưng tụ, lại xuất hiện hai người giống gã y như đúc, biểu tình giống nhau, cầm kiếm cũng giống.

Giọng Cổ Loạn Không vang lên:

- Huyễn Không Cửu Đạo, ta định nghĩa là tuyệt học vô thượng, nhưng hiện tại ta chỉ mới sáng tạo ba đạo.

Quỷ dị là ba người cùng nói chuyện, giọng đồng đều như một người nói:

- Uy lực ba đạo tương đương với tuyệt học bình thường đỉnh cao.

Cổ Loạn Không kể đại khái tuyệt học tự sáng tạo Huyễn Không Cửu Đạo, đây không phải trọng điểm, quan trọng là ba Cổ Loạn Không cùng nói, rất quái dị.

Nguy hiểm, Sở Mộ cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.

Sở Mộ cảm giác ba Cổ Loạn Không đều là thật.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.