Chương trước
Chương sau
Đôi mắt đẹp lạnh băng chậm rãi quét qua mặt chín yêu nghiệt ngồi trên chín Tôn Tọa, ngừng lại ở khuôn mặt Tần Ngạo Tiên, ba giây sau dời sang mặt Luyện Hồng Vân.

Tô Nguyệt Tịch lạnh lùng nói:

- Đệ Ngũ Tôn Tọa!

Luyện Hồng Vân sửng sốt sau đó cười khổ, một số người thì cười vui sướng khi người gặp họa.

Dù vậy Luyện Hồng Vân không lùi bước.

Tô Nguyệt Tịch và Luyện Hồng Vân cùng rời khỏi Tôn Tọa xuất hiện ở khoảng đất trống, đối diện nhau.

Luyện Hồng Vân không cười khổ, vẻ mặt bình tĩnh. Mặt Tô Nguyệt Tịch lạnh băng.

Luyện Hồng Vân lại cười gượng:

- Tô sư muội, tại sao bỏ qua nhiều người như vậy cố tình chọn một mình ta?

Tô Nguyệt Tịch không trả lời.

Luyện Hồng Vân không trông chờ được nghe Tô Nguyệt Tịch đáp lại.

Vừa ra tay Tô Nguyệt Tịch đã phát ra lực tràng hắc ám.

Hắc ám bao phủ bốn phía. Luyện Hồng Vân phát ra hỏa chi lực tràng, sắc đỏ tràn ngập. Màu đen và đỏ tiếp xúc, va chạm, hình thành hai nửa quả cầu to lớn trùng kích vào nhau, nghiền áp ra tiếng vụn vỡ.

Lực tràng đối kháng màu đen dần chiếm ưu thế, từng chút một đẩy lùi hỏa chi lực tràng. Luyện Hồng Vân quát khẽ tăng mạnh, khuếch trương hỏa chi lực tràng, đè ép hắc ám lực tràng trở lại.

Ngay sau đó hai loại lực tràng xâm nhập đối phương, hắc ám lực tràng bao trùm Luyện Hồng Vân, ở trình độ nhất định suy yếu gã, tăng mạnh hắc ám lực lượng quy tắc cho mình. Hỏa chi lực tràng bao phủ Tô Nguyệt Tịch, suy yếu nàng, tăng mạnh hỏa chi lực lượng quy tắc cho gã.

Suy yếu nhau, tăng phúc cho nhau, chiến đấu kịch liệt lại diễn ra.

Luyện Hồng Vân xếp Đệ Ngũ Tôn Tọa, Tô Nguyệt Tịch xếp Đệ Thập Tôn Tọa. Thoạt trông Tô Nguyệt Tịch không bằng Luyện Hồng Vân, nhưng khi bắt đầu chiến đấu thì nàng dần chiếm ưu thế hơn.

Hắc ám lực lượng quy tắc thắng hỏa chi lực lượng quy tắc một chút, hắc ám lực lượng quy tắc tu luyện ra hắc ám lực tràng cũng hơn hỏa chi lực tràng một bậc.

Màu đen và đỏ đan xen vào nhau, quấn quanh va chạm. Tô Nguyệt Tịch và Luyện Hồng Vân chiến đấu kịch liệt trong hai tầng lực tràng.

Tô Nguyệt Tịch mạnh hơn Luyện Hồng Vân nhưng có giới hạn.

Hai người thi triển ra tuyệt học.

Hắc ám bao phủ toàn thân, tóc dài bay bay, Tô Nguyệt Tịch tựa ma nữ giáng trần, kiếm trong tay phủ một lớp hắc ám.

Tô Nguyệt Tịch lơ lửng trên cao vài trăm thước nhìn xuống Luyện Hồng Vân, dao động lực lượng hắc ám cường đại phát ra từ người Tô Nguyệt Tịch khiến nàng như sắp thành lỗ đen.

Hơi thở khủng bố nghiền áp tất cả.

Hắc ám lực tràng bị Tô Nguyệt Tịch rút về hỗn hợp với lỗ đen trong khoảnh khắc nổ tung, như thế giới tan vỡ, mọi thứ mất đi ánh sáng, bị hắc ám cắn nuốt.

Bóng dáng Luyện Hồng Vân bị lực lượng hắc ám khủng bố nhấn chìm.

Nghiền giết.

Chiêu tuyệt học này làm Tô Nguyệt Tịch trả giá đắt, lực lượng hao hết, mặt tái nhợt yếu ớt, nhưng tóm lại nàng thắng.

Đệ Ngũ Tôn Tọa thuộc về Tô Nguyệt Tịch, Luyện Hồng Vân biến thành Đệ Thập Tôn Tọa.

Yêu nghiệt Đệ Cửu Tôn Tọa bỏ quyền, vì không nắm chắc. Đến Đệ Bát Tôn Tọa Phương Thiên Quỳnh, gã quét mắt qua cuối cùng ngừng lại trên mặt Đệ Nhất Tôn Tọa Cổ Loạn Không.

Phương Thiên Quỳnh đứng dậy, mắt bắn ra tia sáng nhìn Cổ Loạn Không chằm chằm:

- Ta muốn khiêu chiến với ngươi!

Phương Thiên Quỳnh gằn ba chữ:

- Cổ Loạn Không!

Cổ Loạn Không cười:

- Như ngươi mong muốn.

Mọi người bất giác hưng phấn. Đệ Nhất Tôn Tọa Cổ Loạn Không, đây là siêu yêu nghiệt thật trăm phần trăm, gã ra tay hấp dẫn mọi ánh mắt.

Cổ Loạn Không luôn là bộ dạng lười biếng tùy ý nhưng người hiểu gã đều biết đó là bởi vì không có đối thủ khiến gã thấy hứng thú. Cái gọi là đối thủ có hứng thú không bắt buộc phải là thực lực cường đại.

Phương Thiên Quỳnh không là đối thủ khiến Cổ Loạn Không hứng thú, nên dù gã đứng trước mặt Phương Thiên Quỳnh thì vẫn lười biếng. Phương Thiên Quỳnh thầm bực.

Phương Thiên Quỳnh thề rằng:

- Ta sẽ khiến ngươi xem trọng ta!

Đối diện Cổ Loạn Không làm Phương Thiên Quỳnh không dám lơ là, vừa bắt đầu đã thật ra hỏa chi lực tràng định nhờ đó tăng phúc thực lực, áp chế Cổ Loạn Không.

Cổ Loạn Không không nhúc nhích, để mặc hỏa chi lực tràng bao trùm mình. Phương Thiên Quỳnh lập tức thi triển kiếm pháp uy lực cường đại, công kích mạnh mẽ liên miên không ngớt.

Cổ Loạn Không chẳng buồn rút kiếm ra, chỉ dùng hai tay không, người lắc lư trái phải, chân giao thác thụt lùi như kẻ say xỉn lại nhiều lần né tránh thế công liên miên của Phương Thiên Quỳnh.

Để mặc hỏa chi lực tràng ức chế, mặc kệ Phương Thiên Quỳnh tấn công dồn dập, Cổ Loạn Không không đánh trả, liên tục né tránh. Phương Thiên Quỳnh không nói câu não tàn như ‘có ngon thì đừng né mãi!’. Phương Thiên Quỳnh không cách nào đánh trúng Cổ Loạn Không đã chứng tỏ cách biệt thực lực.

Cảnh tượng quái dị khiến mọi người nhíu mày, càng xem trọng Cổ Loạn Không, cảnh giác gã hơn.

Mạnh quá!

Đệ Bát Tôn Tọa Phương Thiên Quỳnh không làm gì Cổ Loạn Không được.

Phương Thiên Quỳnh muốn tranh với bản thân, dốc hết tất cả kiếm pháp đã học ra, cuối cùng còn sử dụng tuyệt học.

Lực lượng gần như hao hết, Phương Thiên Quỳnh thở hổn hển cười khổ, gã cắm kiếm vào vỏ nói:

- Ngươi thật sự rất lợi hại, có thể gọi là thiên hạ vô song, ta nhận thua.

Đánh giá của Phương Thiên Quỳnh cũng là đánh giá nhiều người với Cổ Loạn Không, thiên hạ vô song, gã xứng với điều đó.

Cổ Loạn Không cười cười không đáp, chiến đấu từ đầu đến cuối gã không mất sức gì, chỉ né tránh thật nhẹ nhàng, mỗi bước mỗi lần né đều vừa đúng.

Thanh Túc Đại Đế cảm thán rằng:

- Không uổng là truyền nhân của Loạn Thiên Đại Đế.

- Đệ nhất bảng Thiên Thanh không phải hắn thì chẳng còn ai.

- Cái danh vô song xứng với thật.

Hai Đại Đế đều nói như thế, rất xem trọng Cổ Loạn Không vì gã thể hiện thực lực người khác không cách nào bằng được.

Phương Thiên Quỳnh nhận thua, Tôn Tọa không thay đổi. Đến lượt Đệ Thất Tôn Tọa yêu nghiệt khiêu chiến, đối tượng là Đệ Tam Tôn Tọa Dương Chiến Thiên. Dương Chiến Thiên chiến ý ngút trời vẫn mạnh mẽ không giảm.

Đệ Thất Tôn Tọa yêu nghiệt rất mạnh nhưng so với Dương Chiến Thiên thì cách biệt rõ ràng, nhưng đỡ hơn Phương Thiên Quỳnh và Cổ Loạn Không nhiều. Ít nhất Dương Chiến Thiên tốn chút sức mới đánh bại đối thủ của mình được.

Tiếp theo đối tượng Đệ Lục Tôn Tọa khiêu chiến là Bạch U. Lần này cũng như lần trước, Bạch U thi triển đồng thuật kỳ lạ rồi đứng im. Đối thủ Đệ Lục Tôn Tọa yêu nghiệt thì chỉ rút kiếm, như đang đấu tranh với lực lượng vô hình, tay cầm kiếm run bần bật như địn thi triển kiếm pháp rồi lại cố kiềm nén.

Trận chiến này nhìn không kịch liệt, hơi chán, nhưng biểu tình mọi người trầm trọng vì bọn họ cảm giác được tiêu sát vô thanh.

Cuối cùng Đệ Lục Tôn Tọa yêu nghiệt hét to, trán ướt đẫm mồ hôi lạnh:

- Ta nhận thua!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.