Chương trước
Chương sau
Có vẻ Trần Hạo Nhất vừa mắt Quan Lâm, rất có hứng thú với mỹ nữ anh tư hiên ngang này.

Biểu tình Quan Lâm bình tĩnh, ánh mắt thản nhiên nói:

- Quan Lâm.

Trần Hạo Nhất tỏ rõ hảo cảm với Quan Lâm:

- Dù trận này thắng thua thế nào ta hy vọng sẽ thành bằng hữu của nàng.

Quan Lâm nói, kiếm nằm trong tay:

- Mời!

Trần Hạo Nhất mỉm cười, cầm kiếm, rất là lịch thiệp nhường Quan Lâm ra chiêu trước. Quan Lâm ra chiêu thì sắc mặt Trần Hạo Nhất thay đổi ngay.

Kiếm và kiếm pháp của Quan Lâm như kim qua thiết mã, vừa ra tay đã có ngàn vạn tiêu sát. Trần Hạo Nhất cảm giác mình như xuyên qua thời không, đặt mình vào chiến trường to lớn, cát vàng ngàn dặm, khói lửa sa mạc, vô số binh tương xung phong liều chết.

Trần Hạo Nhất như biến thành một phe binh sĩ, gã nhìn đằng trước thấy một thân hình yểu điệu mà thiết huyết, tay cầm trường kiếm tung hoành sa trường, như nữ chiến thần giáng lâm đánh đâu thắng đó, không ai đỡ nổi nhát kiếm.

Chiến ý dâng cao.

Mắt Trần Hạo Nhất bắn ra tia sáng, giơ kiếm xung phong, chiến đấu kịch liệt với Quan Lâm.

Sự thật chứng minh Quan Lâm giành được Tôn Tọa thứ hai mươi bốn không phải nhờ may mắn, Trần Hạo Nhất không bằng nàng. Sau một phen chiến đấu dữ dội thì Trần Hạo Nhất bị một nhát kiếm chém chết, thua cuộc.

Trần Hạo Nhất xuất hiện ở Đệ Lục Thập Bát Tôn Tọa, chắp tay khen Quan Lâm từ tận đáy lòng:

- Quan Thần Tử quả nhiên lợi hại, ta cam bái hạ phong.

Quan Lâm trả lời ngắn gọn:

- Quá khen.

Quan Lâm thắng, giữ gìn Đệ Nhị Thập Tứ Tôn Tọa.

Tiếp theo là Đệ Lục Thập Thất Tôn Tọa khiêu chiến, đối thủ là Đệ Ngũ Thập Tam Tôn Tọa, chiến đấu kịch liệt một phen rồi đánh bại đối thủ, thành công thăng lên Đệ Ngũ Thập Tam Tôn Tọa, đối thủ của gã rớt xuống Đệ Lục Thập Thất Tôn Tọa.

Từng trận chiến kịch liệt không ngừng diễn ra khiến người không kịp nhìn, quên hết tất chìm đắm trong đó đến say mê.

Chiến đấu không ngừng nghỉ, cuối cùng đến thiên tài Đệ Nhị Thập Thất Tôn Tọa.

Thiên tài Đệ Nhị Thập Thất Tôn Tọa là thanh niên có đôi mắt tím yêu dị lúc trước vì Tô Nguyệt Tịch mà muốn xử Sở Mộ.

Người này tên Tử Dị, cũng là truyền nhân của Đại Đế, gã ngưỡng mộ Tô Nguyệt Tịch nên thấy nàng vừa xuất hiện đã hỏi tên Sở Mộ làm gã chú ý đến hắn. Khi biết Sở Mộ là ai, Tử Dị đã tấn công hắn, muốn dạy hắn bài học.

Mắt Tử Dị lấp lóe tia sáng tím, tia sáng hơi yêu dị lướt qua mặt từng người, cuối cùng dừng lại trên mặt Sở Mộ, tỏa định hắn. Mắt Tử Dị lóe tia sáng yêu dị, khóe môi cong lên cười nhạt.

Tử Dị cao giọng nói:

- Ta muốn khiêu chiến Đệ Thập Bát Tôn Tọa!

Chiến ý xuyên qua hư không từ xa tỏa định Sở Mộ.

Thiên tài Đệ Thập Bát Tôn Tọa là Sở Mộ.

Sở Mộ không hề bất ngờ việc Tử Dị khiêu chiến, lúc cạnh tranh tốc độ là hắn biết ngay thanh niên mắt tím yêu dị chắc chắn sẽ kiếm chuyện với hắn, quả nhiên. Đây là cơ hội tốt, Tử Dị sao có thể bỏ qua.

Đánh bại hắn, chiếm Tôn Tọa của hắn chắc chắn là điều đối phương muốn làm nhất.

Nhưng Sở Mộ sẽ không cho đối phương vừa lòng đẹp ý.

Sở Mộ không từ chối khiêu chiến của Tử Dị, hắn rất tự tin vào thực lực của mình. Hơn nữa mỗi người có ba lần khiêu chiến, dù Sở Mộ thua vào tay Tử Dị thì hắn vẫn có thể khiêu chiến ba lần, thứ hạng sẽ không quá thấp.

Hai bóng người chợt lóe rời khỏi Tôn Tọa, đứng đối diện trong không gian chiến đấu chính giữa.

Tu vi của Sở Mộ là Niết Bàn đỉnh nhất trọng thiên, điều này rõ ràng, nhưng tu vi luyện thể thì khó cảm giác nên nhiều người không biết hắn trừ luyện khí là Niết Bàn đỉnh nhất trọng thiên ra còn có luyện thể đỉnh nhất trọng thiên.

So sánh thì tu vi của Tử Dị cao hơn, là luyện khí tam trọng thiên sơ kỳ. Nhưng Tử Dị chỉ là đơn tu luyện khí, không có tu vi luyện thể. Một số thiên tài đoán tu vi của Sở Mộ cách biệt Tử Dị rất lớn, không có hy vọng thắng.

Đám người Cổ Loạn Không, Tần Ngạo Tiên thì nghĩ khác, bọn họ cảm thấy thực lực của Sở Mộ sẽ không đơn giản như mặt ngoài. Sở Mộ có thể vượt qua Cổ Loạn Không xếp hạng nhất trên bảng Đăng Thiên trong Thiên Thanh Hư Giới thì thiên phú không giống bình thường, thiên phú chiến đấu cũng không đơn giản. Mặc dù tu vi không bằng Tử Dị nhưng chưa chắc thực lực của Sở Mộ thua gã, có lẽ sẽ là chiến đấu gay cấn hấp dẫn để xem.

Sở Mộ sắp đánh nhau, Tô Nguyệt Tịch, Luyện Hồng Vân, Dương Chiến Thiên, Tần Ngạo Tiên, Cổ Loạn Không đặc biệt chú ý, thái độ cũng nghiêm túc hơn. Bọn họ xem trọng Sở Mộ, muốn chính mắt thấy thủ đoạn của hắn.

Hai người đối diện từ xa, Tử Dị nhếch mép cười nhạt.

Tay Tử Dị cầm kiếm màu tím, lòng kiếm màu đen như có thể cắn nuốt tất cả tia sáng, tỏa ra âm lạnh khiến người run rẩy.

Tử Dị không nói nhiều, vung kiếm lên, vô số bóng kiếm chồng chất giao thác hóa thành kiếm quang rậm rạp vòng quanh, không chút nước tình xé gió chém vào Sở Mộ, muốn vô tình cắt vụn hắn ra.

Sở Mộ không sợ. Tử Dị tu luyện công pháp đúng là mạnh, đến Thần cấp, nhưng so với Tghần Hoang thì vẫn có chút chênh lệch. Hơn nữa Tử Dị không có tu vi luyện thể mà chỉ có luyện khí, tuy tu vi luyện khí thắng Sở Mộ nhưng trong đánh gần người thì lực lượng tuyệt đối của gã không hơn hẳn bao nhiêu. Có thể nói Tử Dị và hắn ngang ngửa nhau, không chiếm ưu thế.

Thiên Trảm kiếm nằm trong tay Sở Mộ, hắn lắc cổ tay, kiếm rung rung phát ra tiếng vù vù làm người da đầu tê dại như có vô số con ong bay bên người. Tiếng ù ù không ngừng truyền vào lỗ tai làm màng tai ngứa.

Thiên Trảm kiếm hóa thành vô số luồng sáng, Sở Mộ vung tay chém ra từng kiếm quang nhanh mà sắc bén vô cùng, như cắt nát hư không, chém tan kiếm ảnh của Tử Dị, còn đánh trả rất ngọt.

Mọi người nhìn chăm chú, xem xét kỹ, thận trọng hơn các trận chiến trước. Vì hai bên đánh nhau không chỉ thứ hạng Tôn Tọa cao, một người còn là hạng nhất bảng Đăng Thiên.

Tử Dị lạnh lùng nói:

- Ta sẽ cho ngươi kiến thức sự lợi hại của ta!

Giọng Tử Dị mơ hồ như trong khoảnh khắc vang lên từ bốn phương tám hướng, không chỗ không ở. Tử Dị lắc người, trước mắt Sở Mộ xuất hiện các tàn ảnh chồng chất khó phân biệt thật giả.

Các tàn ảnh từ bốn phương tám hướng kéo đến, mỗi ảo giác có kiếm quang âm lạnh lấp lóe mang theo sát khí sắc bén.

Có người kinh ngạc nói:

- Là huyễn chi quy tắc!

Huyễn chi quy tắc cũng là thiên địa lực lượng quy tắc, quy tắc khá hiếm, không dễ tham ngộ tu luyện được.

Tử Dị thi triển huyễn chi quy tắc, vô số tàn ảnh, ảo giác nổi lên bốn phía khó phân biệt thật giả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.