Tu vi của Giang Phàm chỉ mới là Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ, thành phần kỳ ngộ lớn hơn, mấy mặt khác không hơn Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ bình thường bao nhiêu. Tu vi của Dương Hiên đến Niết Bàn tam trọng thiên sơ kỳ, cao hơn Giang Phàm một đại cảnh giới, các mặt khác cũng thắng gã.
Nhìn sơ là biết Giang Phàm không đánh lại Dương Hiên, dù vậy Giang Phàm sẽ không chủ động nhận thua. Đây là cơ hội hiếm có, Dương Hiên là cục đá mài dao, tuy hơi cứng.
Khóe môi Dương Hiên cong lên dữ tợn.
Dương Hiên rất hận Sở Mộ, trước tiên trút bớt một ít lên người Giang Phàm đã. Dương Hiên có thể nhanh chóng đánh bại Giang Phàm nhưng gã không làm vậy, dùng kiếm cắt từng vết thương lên người Giang Phàm.
Chỉ trăm giây ngực, sau lưng Giang Phàm có bảy, tám miệng vết thương sâu thấy xương, máu chảy ròng ròng nhuộm ướt trường bào đỏ.
Lâm Dịch nổi giận:
- Chết tiệt, Dương Hiên đang hành hạ Giang sư đệ!
Đệ tử Ngũ Hành kiếm tông đấm vào tiểu không gian:
- Dương Hiên khốn nạn!
Lâm Hải Triều bình tĩnh nói:
- Dương Hiên hận Sở sư huynh nên muốn trút giận lên Giang sư đệ.
Đáy mắt Lâm Hải Triều lộ rõ tia sáng lạnh.
Sở Mộ đặt bình rượu xuống, khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt sâu thẳm nhìn Dương Hiên.
- Dương sư huynh làm hay lắm!
- Rạch hai nhát lên mặt hắn đi!
So với đệ tử Ngũ Hành kiếm tông tức giận thì các đệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1978950/chuong-2037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.