Chương trước
Chương sau
Linh cảm không ngừng tích lũy, mãi khi Sở Mộ tình cờ thấy Thôn Thiên Long Mãng há mồm hút đám mây mấy trăm dặm thì óc lóe tia sáng, linh cảm bùng nổ.

Sau thế thứ nhất của Chân Võ Bát Thế thì Sở Mộ tu luyện thế thứ hai, ngay sau đó đổi sang thế thứ ba.

Sở Mộ tu luyện từng thế, mỗi thế hắn đều cảm ngộ tinh túy, bản chất của thế đó, mỗi lần lĩnh ngộ sâu sắc hơn, mỗi lần tu luyện khiến cảm giác với thế thứ chín càng lúc càng rõ ràng, ngày càng mãnh liệt. Cảnh Thôn Thiên Long Mãng há mồm hút đám mây mấy trăm dặm lại hiện ra. Sở Mộ cảm giác thân phận mình dần bay qua.

Sở Mộ như biến thành áng mây trắng đầy trời, bị Thôn Thiên Long Mãng hút vào bóng tối, bóng tối tựa như đường hầm.

Tinh thần Sở Mộ rung động, vô số mây trắng vỡ nát. Sở Mộ cảm giác ý thức của mình lượn vòng, lại rung lên như tiến vào một chỗ nào đó, hắn cảm giác từng đợt lạnh lẽo. Sở Mộ phát hiện mình có thể thấy bầu trời, trời xanh vạn dặm không mây.

Từng dòng tin tức tuôn ra làm Sở Mộ vô cùng ngạc nhiên, bởi vì hắn phát hiện mình có thể dung nhập vào thức hải của Thôn Thiên Long Mãng, như hợp nhất với nó rồi lại không ảnh hưởng hành động của nó, Thôn Thiên Long Mãng không cách nào cảm giác được sự tồn tại của Sở Mộ.

Tuy không thể điều khiển Thôn Thiên Long Mãng, không ảnh hưởng hành động của nó được nhưng Sở Mộ cảm nhận rõ ràng cảm xúc của nó, cảm giác tất cả hành động của nó, cho hắn thể nghiệm khác lạ.

Tuy Sở Mộ không biết tại sao mình sẽ có thể nghiệm như vậy nhưng hắn hiểu rằng đây là cơ hội vô cùng hiếm có, tự mình cảm nhận uy thế của Thôn Thiên Long Mãng sẽ càng dễ sáng tạo ra thế thứ chín của Chân Võ Bát Thế.

Hút mây trắng, tàn phá sơn cốc, uốn lượn thiên địa, cuối cùng quay về tĩnh lặng.

Sở Mộ bỗng cảm giác cả người run rẩy, ý thức rời khỏi thức hải của Thôn Thiên Long Mãng, bay lên cao xuyên qua đường hầm tối tăm trở về bản thể. Các loại hiểu ra điên cuồng dâng trào.

Linh quang bùng nổ, phúc đến tâm linh. Sở Mộ nhúc nhích, giơ hai tay lên, cơ bắp cuồn cuộn bày ra tư thế kỳ dị, hắn ngửa đầu lên trời, há mồm, trông có chút thần vận của Thôn Thiên Long Mãng.

Giây sau dòng khí trên trời tụ lại chui vào cơ thể Sở Mộ.

Sở Mộ giữ tư thế này dần cảm giác mình như hóa thành con long mãng, càng lúc càng giống, trên người tràn ngập lực lượng cường đại, khí lực không ngừng bị rèn luyện, nội khí không ngừng xoay tròn cô đọng.

Cảm giác lực lượng càng lúc càng mạnh.

Sở Mộ mơ hồ nghe có thanh âm nói:

- Tự sáng tạo công pháp cửu phẩm, được hai mươi lăm vạn sáu ngàn điểm thiên tài.

Thanh âm này không ảnh hưởng trạng thái của Sở Mộ nên hắn cũng chẳng quan tâm nó.

Khi tu luyện thế này Sở Mộ cảm giác cơ bắp gân xương của mình càng cô đọng hơn, lực lượng dâng tràn trong đó, không ngừng thấm sâu, nội khí xoay tít càng lúc càng mnhanh, ngày càng tinh thuần.

Luyện thể bát trọng thiên là rèn luyện máu, cửu trọng thiên là tầng sâu hơn, rèn luyện nội tạng.

Nội tạng mềm mại bị lực lượng trùng kích rất dễ vỡ nát, nội tạng là thứ vô cùng quan trọng với con người, không thể bị tổn hại được. Nếu nội tạng bị tổn hại nặng sẽ chết.

Nhưng nội tạng khó rèn luyện nhất, sơ sẩy một cái rất có thể không rèn luyện thành công còn bị phá hoại.

Vào sâu từng trọng thiên, rèn luyện máu khiến máu càng tinh thuần, ẩn chứa lực lượng cường đại, rồi dùng máu gột rửa nội tạng tới lui nhiều lần, dùng cách nhẹ nhàng rèn luyện lớp ngoài nội tạng sau đó dần vào sâu, rồi mới hoàn thành tu luyện nội tạng.

Nội tạng mềm mại, dù có tu luyện cỡ nào thì vẫn cứ mềm, sẽ không biến thành vật cứng rắn, nó càng mềm dẻo hơn.

Đột phá đến cửu trọng thiên tức là rèn luyện xong tầng ngoại nội tạng, khiến nó mềm dẻo hơn không dễ bị đánh nát, hình thành lớp phòng hộ có hiệu quả.

Các loại lực lượng không ngừng thấm vào thân thể, dung nhập vào máu, nhiều lần gột rửa tầng ngoài nội tạng trong cơ thể. Khí toàn của nội khí thì liên tục cô đọng, tốc độ xoay càng lúc càng nhanh, lặp đi lặp lại cắn nuốt tất cả.

Trên bảng Đăng Thiên, điểm thiên tài của Cổ Loạn Không tăng lên hai mươi lăm vạn sáu ngàn điểm, tuy Tần Ngạo Tiên mở ra không gian ngộ đạo sớm hơn Sở Mộ nhưng điểm thiên tài không tăng, vì nàng chưa lĩnh ngộ công pháp cửu phẩm. Điểm thiên tài của Sở Mộ tăng hai mươi lăm vạn sáu ngàn điểm, bám sát Cổ Loạn Không bỏ xa Tần Ngạo Tiên.

Nếu không ở trong không gian ngộ đạo thì Tần Ngạo Tiên sẽ lại nổi khùng.

Lại qua một thời gian, điểm thiên tài của Tần Ngạo Tiên lóe sáng nháy mắt tăng vọt hai mươi lăm vạn sáu ngàn, đuổi theo Sở Mộ sát nút.

Biến đổi này kinh động nhiều người, ai nấy nhìn chằm chằm vào ba cái tên Cổ Loạn Không, Sở Mộ, Tần Ngạo Tiên. Điểm thiên tài của Dương Chiến Thiên hạng bốn vẫn có chênh lệch rất xa với họ, cách biệt mấy chục vạn.

Đến bây giờ thì chênh lệch giữa các yêu nghiệt bắt đầu lộ rõ ra, chỉ có Cổ Loạn Không, Sở Mộ, Tần Ngạo Tiên là vượt xa.

Ba người lúc này mới là yêu nghiệt sáng chói nhất, che lấp ánh sáng của mấy trăm vạn thiên tài khác, không ai so được.

Lúc này điểm thiên tài đằng sau tên Cổ Loạn Không trên bảng Đăng Thiên lại thay đổi, đầu tiên là tăng hai mươi lăm vạn sáu ngàn điểm, sau đó lại tăng hai mươi lăm vạn sáu ngàn nữa, tổng cộng là năm mươi mốt vạn hai ngàn điểm.

Đến đây thì điểm thiên tài của Cổ Loạn Không vượt qua một trăm sáu mươi vạn, lại một lần bỏ xa mọi người.

Trong không gian ngộ đạo, Sở Mộ vẫn giữ tư thế Thôn Thiên Long Mãng há mồm hút đám mây, khí thế trên người càng lúc càng mạnh mẽ, cảm giác mênh mông bàng bạc hút hết cả thiên địa.

Như thể bầu trời không thể ngăn cản hắn hút mạnh.

Có con long mãng nổi lên trên người Sở Mộ, là khí thế ngưng tụ ra. Khí thế ngưng hình khiến Sở Mộ sâu sắc hiểu thấu, quen thuộc nhiều hơn.

Bỗng có tiếng rống bá tuyệt thiên địa vang lên, như rồng ngâm như rắn rít chấn động thiên địa. Người Sở Mộ run run, bộc phát ra khí thế siêu kinh người ập đến, không gian ngộ đạo rung lên như sắp vỡ nát.

Thanh âm mơ hồ vang lên:

- Tu vi luyện thể đột phá đến cửu trọng thiên, được hai mươi lăm vạn sáu ngàn điểm thiên tài!

- Tu vi luyện khí đột phá đến cửu trọng thiên, được hai mươi lăm vạn sáu ngàn điểm thiên tài!

Lực lượng mạnh mẽ tràn ngập toàn thân, khí thế đáng sợ bùng nổ, lòng Sở Mộ hân hoan, rốt cuộc đột phá!

Trên bảng Đăng Thiên, điểm thiên tài của Sở Mộ nháy mắt tăng vọt năm mươi mốt vạn hai ngàn điểm, tổng cộng được 1594000 điểm, cách Cổ Loạn Không chưa đến hai vạn điểm, xếp hạng hai.

Các trưởng lão Tổng Thần Điện trợn to lồi tròng mắt nhìn chằm chằm cái tên trên bảng Đăng Thiên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.