Chương trước
Chương sau
Mỗi động tác đều cố định mười phút, mãi khi Sở Mộ làm xong động tác thứ sáu, đến động tác thứ bảy thì vô cùng khó khăn. Nhưng Sở Mộ không hoảng loạn, hắn dừng lại, luyện kiếm pháp một vòng, rửa mặt súc miệng xong cảm thấy tinh thần phấn khởi, cả người thoải mái.

Sở Mộ ngồi khoanh chân trên giường gỗ, hắn không tu luyện sơ cấp luyện khí quyết vì dù có luyện cũng không đem lại hiệu quả bao lớn, chẳng bằng dùng thời gian vào việc khác.

Sở Mộ tĩnh tâm ngưng thần, trừ bỏ tạp niệm, nhớ lại cuộc chiến với Xích Nhãn Lang Vương.

Trận chiến ấy cực kỳ kịch liệt mà nguy hiểm, Sở Mộ dốc hết sức, mạo hiểm bị Hỏa Diễm Trảo giết, như múa trên mũi kiếm. Sở Mộ đã bắt chặt cơ hội thoáng qua, thi triển kiếm pháp Phá Giáp, vì Xích Nhãn Lang Vương né tránh nên một kiếm đâm thủng giữa trán.

Nếu đâm vào con mắt thì chưa biết có thể trực tiếp giết Xích Nhãn Lang Vương.

Tóm lại giết Xích Nhãn Lang Vương vừa nhờ thực lực vừa có nhân tố ăn may.

Sở Mộ nhớ lại thú kỹ Hỏa Diễm Trảo của Xích Nhãn Lang Vương. Nhiệt độ cao khủng bố tràn ngập, cát đá trong khoảnh khắc bị nung chảy thành nước, nếu rơi vào người thì chỉ trong ba giây có thể đốt người thành tro tàn.

Sở Mộ nhớ lại ngọn lả khủng bố của Hỏa Diễm Trảo, hắn như lại đặt mình trong đó, cảm giác toàn thân nóng cháy, miệng lưỡi khô khốc, nhưng ý thức tiến vào trạng thái kỳ lạ ngộ đạo.

Lửa!

Lửa đầy trời!

Lửa điên cuồng bốc cháy vươn lên, lan tràn bao trùm bốn phương tám hướng, trên trời dưới đất, không chỗ che giấu, như mọi thứ đều trong ngọn lửa. Lửa rực cháy muốn đốt hết tất cả thành tro, tàn, hóa thành hư vô.

Cực kỳ nóng cháy, nhiệt độ cao khủng bố, đốt cháy kinh người. Sở Mộ cảm giác thân thể như bị ngọn lửa đáng sợ đốt ra tro, biến mất, chỉ còn lại chút linh quang chìm nổi trong biển lửa.

Thời gian chậm rãi trôi, bất giác chút linh quang của Sở Mộ cũng bị đồng hóa thành một phần của lửa.

Lúc này Sở Mộ lại lần nữa cảm giác thân thể mình, khỏe mạnh không bị gì.

Thanh âm mơ hồ vang lên:

- Lĩnh ngộ lực lượng hỏa nhập môn, được một ngàn điểm thiên tài.

Giây sau trên bảng thiên tài tinh hệ, điểm thiên tài sau tên Sở Mộ trở lại sáu ngàn, vẫn đứng đầu bảng, thay đổi này khiến người ngạc nhiên.

Thời gian trong Thiên Thanh Hư Giới khác với bên ngoài. Trong Thiên Thanh Hư Giới qua mấy ngày nhưng ở bên ngoài chỉ mới một chốc. Người bên ngoài thấy biến đổi trên bảng thiên tài tinh hệ chỉ diễn ra trong thời gian ngắn, rất là khúc chiết.

Sở Mộ kinh ngạc nói:

- Cứ vậy đã nắm giữ lực lượng hỏa?

Sở Mộ nắm giữ lực lượng hỏa nhờ một ít cơ duyên, nằm ngoài dự liệu của hắn, nhưng tóm lại là việc tốt.

Lúc này sắc trời tờ mờ sáng, Sở Mộ mở cửa nhà gỗ, cầm Xích Huyết kiếm bước nhanh ra ngoài.

Không lâu sau tia ban mai đầu tiên chiếu sáng đại biểu sáng sớm đến, lúc này đã có nhiều thiên tài ra khỏi nhà gỗ, đi ra Dạ Minh bộ.

Sở Mộ bước nhanh hơn, chạy mau như báo săn lao nhanh ra Dạ Minh bộ, vượt qua cầu gỗ đi vào hoang dã, chạy hướng Lang cốc. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì nhóm người Chu Hành Long rất có thể còn trong Lang cốc.

Bụng Sở Mộ kêu ùng ục, cả đêm không ăn gì làm hắn thấy hơi đói, nhưng bây giờ hắn không có một hư khí để mua thức ăn, cũng đã vào hoang dã nên đành tạm nhịn. Chờ tìm được đám người Chu Hành Long, giết chết rồi Sở Mộ sẽ lấy được thức ăn nước uống lấp đầy bụng.

Bóng đêm rút đi, bình minh đến, đám Xích Nhãn Lang cuồng hóa dần trở lại bình thường. Sở Mộ nhanh chóng lẻn tới trước, gặp mấy con Xích Nhãn Lang thì Xích Huyết kiếm ra khỏi vỏ, huyết quang chợt lóe như tia chớp đỏ chém giết chúng.

Xích Huyết kiếm hấp thu máu của Xích Nhãn Lang ánh sáng đỏ càng yêu dị. Sở Mộ hấp thu vài hư khí nhất phẩm chuyển hóa thành nội khí, phục hồi đến nội khí ba tầng.

Khi Sở Mộ đến lối vảo Lang cốc thì đã phục hồi tu vi nội khí năm tầng.

Thực lực dần phục hồi lại lĩnh ngộ lực lượng hỏa, còn có Xích Huyết kiếm, Sở Mộ càng mạnh hơn trước.

Sở Mộ bước nhanh vào Lang cốc, hắn không vội vã xông vào mà cẩn thận quan sát dấu vết dưới đất.

Từ dấu vết lối vào Lang cốc Sở Mộ đoán cho đến nay trừ hắn ra chỉ có bảy người và nhóm Chu Hành Long vào Lang cốc.

Nhưng dấu vết hai nhóm người tròng lên nhau, Sở Mộ không cách nào phân biệt của ai với ai.

- Chờ tại đây hay là...?

Sở Mộ ngẫm nghĩ, cất bước đi. Chờ ở đây có lẽ sẽ đợi được đám người Chu Hành Long nhưng chắc chắn không nhanh vậy, hoàn toàn là lãng phí thời gian. Sở Mộ quay lại Lang cốc đương nhiên vì muốn báo thù, ước muốn rất mãnh liệt, hắn càng muốn thực lực mạnh mẽ hơn nữa.

Sở Mộ lần theo một dấu vết nhanh chóng đi tới, Xích Nhãn Lang trong Lang cốc giết hoài không hết, chúng nó chết đi qua một buổi tối đều sống lại.

Không lâu sau Sở Mộ lại giết bốn con Xích Nhãn Lang, nội khí phục hồi đến chín tầng, vì hút máu nên ánh sáng đỏ trên Xích Huyết kiếm càng sáng mà yêu dị.

Có tiếng cười theo gió từ xa truyền đến:

- Không ngờ Lang cốc buổi tối nguy hiểm như vậy, may mắn Chu sư huynh thực lực tăng nhiều, nếu không chúng ta đã toàn quân bị diệt.

Sở Mộ nghe thanh âm kia thì nhoẻn miệng cười.

- Tuy nguy hiểm nhưng chúng ta thu hoạch rất lớn, giờ thì tất cả đều đến cùng tu khí thể nhất trọng thiên, thực lực càng mạnh. Chu sư huynh gần đến nhị trọng thiên rồi.

Chu Hành Long ra vẻ khiêm tốn nói:

- May mắn ta có được Lang Ảnh giáp.

Sở Mộ bước nhanh đi hướng phát ra thanh âm, không lâu sau gặp đám người Chu Hành Long.

Có lẽ vì buổi tối nguy hiểm nên nhóm Chu Hành Long chỉ còn bốn người, mỗi người đều cùng tu khí thể nhất trọng thiên, lĩnh ngộ kiếm ý. Chu Hành Long thì nắm giữ một loại lực lượng thiên địa.

Vừa đụng độ, bốn người Chu Hành Long sửng sốt nhìn Sở Mộ lao nhanh đến:

- Là ngươi!

Cả đám nhe răng cười.

- Ngươi đến trả thù sao? Nếu ngươi yên phận săn giết hư thú thì không chừng ta sẽ bỏ qua, nhưng đến trả thù thì hãy chuẩn bị tinh thần lại bị giết đi!

Chu Hành Long cười dữ tợn:

- Cho ngươi tự mình thể nghiệm uy lực của Lang Ảnh giáp này!

Dứt lời Chu Hành Long bỗng giơ tay trái lên, mấy luồng sáng lạnh phá không bắn ra, thẳng tắp như một đường bắn hướng Sở Mộ như mũi tên xé gió bay tới.

Ba người khác đạp mạnh mặt đất chạy nhanh đến, rút kiếm, kiếm quang sắc bén chói mắt nổ tung.

Chu Hành Long kích phát lực lượng sói của Lang Ảnh giáp. Hoa văn Xích Nhãn Lang trên Lang Ảnh giáp tỏa sáng, lực lượng kỳ lạ chạy khắp người Chu Hành Long, khiến tốc độ nhanh hơn ba phần, tựa cơn gió lướt nhanh. Chu Hành Long theo sát mấy luồng sáng lạnh lao lên, kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang chói mắt giơ cao như cầu vồng ngang trời. Đường kiếm như muốn đâm thủng bách luyện tinh cương chém hướng Sở Mộ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.