Chương trước
Chương sau
Cộng thêm Sở Mộ tự mày mò tu luyện, Thần Tử thì có cường giả Thần điện chỉ dẫn từng phút từng giây.

Thiên phú tương tự nhưng khác biệt môi trường tu luyện cuối cùng sẽ gây ra chênh lệch thực lực.

- Tu vi khí lực đến cửu tinh sơ kỳ, gần đỉnh. Kiếm pháp có Tiểu Phá Hư Bát Thức, kiếm pháp địa cấp đỉnh giai, uy lực cường đại. Bây giờ sở đoản của ta là tu vi kiếm nguyên.

Tạo Hóa đỉnh ngũ trọng thiên hậu kỳ còn chưa thật sự đến đỉnh, đẳng cấp này rất thấp.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Nếu tu vi kiếm nguyên có thể đến Tạo Hóa thất trọng thiên thì gặp lại Thần Tử thứ mười Minh Thần tộc chắc có sức chiến một trận.

Sở Mộ chỉ suy đoán vậy thôi, tu vi kiếm nguyên đến Tạo Hóa thất trọng thiên thì thực lực của hắn sẽ tăng vọt, tùy tay chém một kiếm có thể diệt gọn cấp vương đỉnh cửu tinh.

Nhưng Thần Tử ai nấy phi phàm, Sở Mộ không biết bọn họ có lá bài tẩy gì.

Thực lực, không ngừng tăng thực lực cho mình mới đối kháng lại những Thần Tử này được.

Tu luyện thì không thể ăn gian được, nhưng nếu có kỳ trân dị bảo thì có thể nhanh chóng tăng cao tu vi trong thời gian ngắn, ví dụ như Long Tượng quả.

Sở Mộ bắt đầu sửa sang lại chiến lợi phẩm.

Sở Mộ động ý niệm, các không gian giới chỉ bay ra từ không gian giới chỉ của hắn, tám mươi mấy cái biểu thị có tám mươi mấy dị tộc chết dưới kiếm của hắn. Tám mươi mấy dị tộc thành tựu tiếng dữ của Sở Mộ.

Tiếc rằng không lấy được không gian giới chỉ của Kim Vũ Nhất, không thì với thân phận tam thái tử Kim Vũ tộc không chừng có gì kỳ trân dị bảo gì.

Tám mươi mấy không gian giới chỉ đều là vật vô chủ, Sở Mộ nhanh chóng kiểm tra.

Dù sao là không gian giới chỉ của dị tộc, một số cất chứa vô dụng với nhân tộc, Sở Mộ không thể mang đi giao dịch với dị tộc nên đành vứt bỏ. Có số ít đồ hữu dụng với nhân tộc nhưng khá bình thường, tác dụng không lớn lắm.

- Cái này là...

Sở Mộ kiểm tra đến không gian giới chỉ thứ bảy mươi thì một đóa hoa hiện ra.

Một đóa hoa đơn giản màu vàng sậm, như hoa cúc hoang, có năm cánh, mỗi cánh to cỡ trứng gà tỏa mùi thơm kỳ dị.

Hoa kỳ lạ phát ra dao động hơi thở ẩn chứa một tia làm Sở Mộ quen thuộc.

Sở Mộ reo lên:

- Đây là... mùi hoang!

Mùi hoang tức là trong đóa hoa kỳ lạ này ẩn chứa lực lượng hoang.

Thần Hoang kiếm nguyên là lực lượng hoang, khi tu luyện thì Thần Hoang kiếm quyết có thể chuyển hóa nguyên lực thành hoang lực, nhưng có một phần nhỏ bị lãng phí trong quá trình chuyển hóa.

Nếu có thứ ẩn chứa lực lượng hoang, hấp thu nó thì sẽ không bị lãng phí chút nào.

Đóa hoa này ẩn chứa lực lượng hoang, nhưng được bao nhiêu thì Sở Mộ không biết.

Sở Mộ ngẫm nghĩ, hắn hái một cánh hoa xuống ném vào trong miệng nhai, nuốt xuống, đi xuống bụng, hoang lực giải phóng ra lan tràn trong người hắn.

Sở Mộ vội vàng ngồi xếp bằng, trừ bỏ tạp niệm tinh thần tất cả vận chuyển Thần Hoang kiếm quyết hấp thu lực lượng hoang trong cơ thể nhanh chóng chuyển hóa thành Thần Hoang kiếm nguyên.

Thần Hoang kiếm nguyên màu vàng kim tốc độ đều đều chảy trong kinh mạch, từng vòng lại từng vòng. Nửa canh giờ sau, Sở Mộ hấp thu hết lực lượng trong cánh hoa.

Sở Mộ giật mình, sau đó mừng rỡ:

- Tạo Hóa đỉnh ngũ trọng thiên!

Một cánh hoa mà khiến tu vi kiếm nguyên của Sở Mộ đột phá ngũ trọng thiên hậu kỳ đến đỉnh ngũ trọng thiên, còn lại bốn cánh hoa đủ cho hắn đột phá đến lục trọng thiên.

Khi kiếm nguyên đến lục trọng thiên thì thực lực của Sở Mộ sẽ lại tăng rõ rệt, nhưng chưa đủ. Tu vi lục trọng thiên và khí lực cửu tinh sơ kỳ kết hợp chưa đủ sức đối kháng lại Thần Tử. Mạnh, cần phải mạnh hơn nữa.

Sở Mộ nhét cánh hoa và nhụy hoa vào miệng, nhai nát nuốt xuống. Lực lượng hoang cường đại bùng nổ, Sở Mộ vội vận chuyển Thần Hoang kiếm quyết không ngừng hấp thu lực lượng hoang tinh thuần, nhanh chóng chuyển hóa thành kiếm nguyên khiến lượng Thần Hoang kiếm nguyên tăng liên tục, càng tinh thuần hơn.

Chợt có tiếng sấm sét nổ trong người Sở Mộ, toàn thân hắn run rẩy, kiếm nguyên hùng dũng rót vào trong đan điền, khiến hồ nước Thần Hoang kiếm nguyên ở đan điền lại mở rộng.

Tu vi đột phá, Tạo Hóa lục trọng thiên!

Sơ kỳ, hơn nữa vẫn đang không ngừng tăng lên cho đến đỉnh sơ kỳ, gần đột phá trung kỳ mới dừng lại.

Tu vi Tạo Hóa đỉnh lục trọng thiên sơ kỳ.

Lúc này uy năng Thần Hoang kiếm nguyên đủ sánh bằng kiếm nguyên của Tạo Hóa bát trọng thiên sơ kỳ bình thường, dù là lượng hay về chất.

Tu vi tăng lên, thực lực càng mạnh tuy đáng mừng nhưng nghĩ lại Thần Tử cường đại thì Sở Mộ vui không nổi. Đáng tiếc Sở Mộ không tìm được kỳ trân dị bảo thứ hai có thể tăng tiến tu vi.

Ngẫm lại cũng đúng, được một gốc đã là may, nhiều hơn nữa thì hơi tham lam.

Tu vi thành công đột phá đến lục trọng thiên, Sở Mộ đứng dậy tu luyện Tiểu Phá Hư Bát Thức.

Sở Mộ rút kiếm ra tu luyện kiếm pháp, chợt cảm giác có khác lạ.

Dường như hiểu biết Tiểu Phá Hư Bát Thức lên một tầng cao mới, nắm giữ cũng đến đẳng cấp mới, vượt qua quen thuộc, gần đến tinh túy.

Sở Mộ rất kinh ngạc ngừng lại, suy nghĩ cẩn thận:

- Chỉ trong một ngày...

Hồi lâu sau Sở Mộ lộ vẻ hiểu ra. Chắc khi Thần Tử thứ mười Minh Thần tộc thi triển minh thuật cường đại thì Sở Mộ dốc hết sức liên tục thi triển Tiểu Phá Hư Bát Thức, chịu áp lực lớn làm hắn đột phá.

Kiếm pháp thăng cấp rất đáng mừng, Sở Mộ lại vung kiếm tu luyện, nếu có thể nắm giữ tin tuý Tiểu Phá Hư Bát Thức thì thực lực sẽ lại tăng tiến.

Mấy ngày liên tiếp Sở Mộ ở trong Kiếm Lâu tu luyện, củng cố tu vi, tu luyện kiếm pháp, nâng cao thực lực. Sau đó Sở Mộ lại rời khỏi Kiếm Lâu đi vào thảo nguyên hoang dã luyện thú chém giết luyện thú, giết thiên tài dị tộc.

Lần này Sở Mộ không vào sâu trong thảo nguyên hoang dã, dù vậy Kim Vũ tộc vẫn không ngừng truy sát hắn, một Thần Tử Kim Vũ tộc cũng rượt theo hắn. Sở Mộ nhiều lần vất vả trốn thoát trở về Kiếm Lâu trong khu vực nhân tộc thành Thiết Huyết mới an toàn.

Bảy ngày sau Sở Mộ lại xuất phát, hắn mới vào thảo nguyên hoang dã đã bị đánh lén, trả giá bị thương nặng giết kẻ đánh lén trốn về Kiếm Lâu.

Sở Mộ hiểu rằng đám dị tộc này coi hắn là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, không nhổ ra quyết không bỏ qua. Sở Mộ còn vào thảo nguyên hoang dã luyện thú, không, miễn hắn rời khỏi khu vực nhân tộc rất có thể bị bọn họ vây giết.

Trong tầng hai Kiếm Lâu. Sở Mộ lại phục hồi vết thương.

- Thực lực...

Sở Mộ cực kỳ không cam lòng, vì không đủ thực lực nên không thể vào thảo nguyên hoang dã luyện thú tận tình săn bắt, mới vào liền bị đám thiên tài dị tộc vây giết. Những thiên tài dị tộc luôn chung ý kiến khi đối mặt Sở Mộ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.