Có một ít thiên tài luôn cao ngạo, trước khi không tận mắt nhìn thấy, hắn luôn cảm thấy, người khác coi như là thiên tài cũng không hơn hắn là bao.
Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật.
- Tùy ngươi.
Sở Mộ nói.
- Hi vọng tới lúc đó ngươi đừng có mượn cớ là được.
- yên tâm đi, Mạc Phàm ta sao có thể vì một Kiếm Vương ngũ tinh mà kiếm cớ, huống chi..
Trên mặt Mạc Phàm hiện lên nụ cười mỉa mai:
- Cũng không cần.
Vẻ mặt Sở Mộ lạnh nhạt, trong lòng bình tĩnh.
Kiếm của Mạc Phàm rời khỏi vỏ, có một tiếng rít gào vang lên, kiếm quang như ẩn như hiện, phảng phất như hóa thành một đầu cự mãng bay lên trời, uốn lượn giữa không trung, như thiểm điện đáp xuống.
Môn kiếm kỹ Địa cấp cao giai này kỳ thực là trụ cột của Thương Long kiếm pháp, nó gọi là Thương Mãng kiếm pháp.
Tuy rằng chỉ thi triển Thương Mãng kiếm pháp Địa cấp cao giai, nhưng Mạc Phàm cũng toàn lực ra tay, không có một chút lưu tình nào.
Rõ ràng hiểu kiếm pháp Thiên cấp, lại dùng kiếm pháp Địa cấp đi đối phó với đối thủ. Đây là một loại miệt thị. Miệt thị trên tâm lý với Sở Mộ, khiến cho các đội viên của chiến đội số tám âm thầm tức giận không thôi.
Sở Mộ là đội phó của chiến đội số tám bọn họ, là đồng bọn sinh tử của bọn hắn, là huynh đệ tốt. Có người miệt thị huynh đệ bọn hắn như vậy, bảo sao bọn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1978578/chuong-1845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.