- Ta thua.
Mạc Phàm nói.
- Thua sao?
Trung niên này nhíu mày, rồi lại chợt giãn ra.
- Thua thì thua, không có người nào thắng bại hoặc thua mãi. Duẫn huynh, Tiểu Phàm đã thua, vậy dựa theo ước định, ta sẽ dẫn hắn rời đi.
- Không, Tam thúc, con không muốn đi.
Mạc Phàm nói.
- Vì sao?
Tam thúc trong miệng Mạc Phàm hỏi. Duẫn Phong cũng nhìn chằm chằm vào Mạc Phàm, thầm suy nghĩ. Chẳng lẽ Mạc Phàm định làm trái với ý định trước đó?
Nếu như vậy hắn sẽ không đồng ý. Coi như hắn và phụ thân của Mạc Phàm có giao tình không tệ cũng không được.
- Con nghĩ rồi, con muốn gia nhập chiến đội số tám, trở thành một đội viên.
Mạc Phàm nói, ngữ khí rất là kiên định. Hắn bại dưới kiếm của Thượng Quan Hoa, mục tiêu của hắn là đánh bại Thượng Quan Hoa.
Mạc Phàm nói vậy khiến cho tam thúc hắn và Duẫn Phong khẽ giật mình, cũng không rõ ràng cho lắm. Chợt Duẫn Phong kịp phản ứng, hắn đã mơ hồ đoán ra được một chút.
Tam thúc của Mạc phàm cũng không phải là Kiếm giả tầm thường, hơi suy nghĩ một chút đã hiểu rõ trong đầu Mạc Phàm nghĩ gì. Bởi vì hắn biết rõ tích cách của Mạc Phàm. Một khi quyết định rất khó thay đổi. Mà hắn cũng không có thay đổi, có cản trở cũng là chuyện tốt.
- Duẫn huynh, đứa nhỏ Mạc Phàm này thiên phú không tồi, tâm tính cũng không kém, chỉ có một điểm tệ là quá mức háo thắng. Thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1978574/chuong-1843.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.