Chương trước
Chương sau
Mã Hổ thua liền hai trận, mặt âm trầm. Lấy ra hai vạn hạt nguyên đan hạ phẩm đưa cho lão binh kia.

- Nhân vật mới, không nên hận ta, đây là quy củ.

Lão binh kia nhìn thấy khuôn mặt âm trầm của Mã Hổ, hắn cười nói. Hắn thoải mái thu lại hai vạn hạt Nguyên đan hạ phẩm.

Lại có một ít tân binh nhìn thấy đã mắt, sau khi lựa chọn một cỗ Kiếm khôi lỗi rồi giao chiến với lão binh kia một trận. Liên tục bị thua. Lão binh kia thoáng cái thu được hơn mười vạn hạt nguyên đan hạ phẩm, khiến cho hắn cười tới mức không ngậm miệng lại được.

Phải biết rằng trước khi những người mới tới, hắn trong đám lão binh cũng coi như một thành viên gần kế cuối. Bình thường đều giao nguyên đan cho người khác, đâu có như hôm nay, thoáng cái thu lại hơn mười vạn hạt Nguyên đan hạ phẩm.

- Ta tới.

Ngụy Thế Kiệt nói, lựa chọn một cỗ Kiếm khôi lỗi bình thường, nhìn qua có vẻ hơi gầy, sử dụng một thanh trường kiếm cực mỏng. Từ ngoại hình bên ngoài có thể phán đoán, cỗ Kiếm khôi lỗi này lấy linh hoạt làm chủ.

Đối thủ của Ngụy Thế Kiệt vẫn là lão binh kia.

- Đến đây đi nhân vật mới.

Lão binh kia cười nói, hắn giơ kiếm tấn công. Kiếm pháp trong tay hắn chỉ có thể nói là trong quy củ, không có gì đặc sắc. Nhưng mà mỗi một chiêu một thức đều rất đúng chỗ, cơ hồ không có sơ hở gì.

Kiếm khôi lỗi của Ngụy Thế Kiệt nhanh chóng xuất động, chân bước ra, giẫm thất tinh, đi như long xà. Ngụy Thế Kiệt đem đặc tính của đầu Kiếm khôi lỗi này phát huy ra toàn bộ, dùng phương thức rất là linh hoạt tới gần đối phương.

Trường kiếm mỏng manh chém ra, cơ hồ không có chút âm thanh nào. Chỉ có một đạo quang mang rất nhỏ xé rách không trung, phóng tới phía đối phương.

Kiếm như vậy không thích hợp va chạm chính diện, nhưng mà trình độ sắc bén lại hết sức kinh người.

Sưu Sưu Sưu...

Kiếm quang của kiếm khôi lỗi Ngụy Thế Kiệt nhanh chóng vô cùng, trong nháy mắt đã liên tục chém ra mấy chục kiếm. Đem từ trên xuống dưới kiếm khôi lỗi của đối phương hoàn toàn bao phủ, thể hiện ra tạo nghệ kiếm pháp kinh người.

- Kiếm pháp của nhân vật mới này thật là sắc bén.

Bên cạnh đấu kiếm đài, đám ma cũ liên tục khẽ giật mình, trong đó còn có một người kinh ngạc nói.

- Đó là đương nhiên, hắn là người đạt được huy hiệu Tinh Huy.

Một tân binh tự hào nói.

- Không ngờ lại là người thu được huy hiệu Tinh Huy sao?

Đám ma cũ càng thêm kinh ngạc.

Bọn họ đều là người từng trải qua giai đoạn tân binh cho nên rất rõ ràng. Muốn nhận được huy hiệu Tinh Huy khó khăn tới cỡ nào, cho dù đây chỉ là khối huy hiệu thấp nhất trong ba khối huy hiệu.

Ánh mắt bọn họ nhìn qua Ngụy Thế Kiệt không khỏi có thêm chút kính trọng. Càng có người hai mắt đảo một vòng, lập tức đưa tin cho đội trưởng của mình, báo cáo tình huống về Ngụy Thế Kiệt lên trên.

Ngụy Thế Kiệt không hổ là người đoạt được huy hiệu Tinh Huy, thực lực của hắn vô cùng mạnh mẽ, kiếm pháp vừa nhanh lại vừa sắc bén, hoàn toàn áp chế lão binh kia. Lão binh kia sở dĩ còn có thể chống đỡ là bởi vì hắn có nhiều kinh nghiệm chiến đấu hơn Ngụy Thế Kiệt, nhưng mà bị thua cũng chỉ là chuyện sớm muộn.

Quả nhiên, dưới thế công của Ngụy Thế Kiệt, lão binh này không có một cơ hội phản kích nào. Kiếm khôi lỗi của hắn bị chặt hai tay, lại bị một kiếm chặt đứt cổ.

- Lão Vương, ngươi cũng chỉ có thể bắt nạt những nhân vật mới nhỏ yếu mà thôi. Đối với một ít nhân vật mới lợi hại ngươi không thể làm gì được đâu.

Một lão binh tu vi Tạo Hóa cảnh bát trọng thiên cười nhạt nói.

- Ngươi tới mà thử xem.

Lão Vương trừng mắt, cả giận nói.

- Thử thì thử, bất quá chỉ là một tân binh mới mà thôi.

Lão binh kia cũng cả giận nói, hắn lựa chọn kiếm khôi lỗi quen thuộc, đi lên đấu kiếm đài chiến một trận với Ngụy Thế Kiệt.

Trải qua một trận chiến làm quen, Ngụy Thế Kiệt điều khiển Kiếm khôi lỗi càng thêm thông thuận hơn. Kiếm pháp phát huy càng thêm đầy đủ, linh hoạt vô cùng, tốc độ cực nhanh, phản ứng nhanh chóng. Dựa vào ưu thế của mình áp chế đối phương, cuối cùng đánh bại đối phương.

Một tân binh như Ngụy Thế Kiệt liên tục đánh bại hai người, lập tức tạo thành chấn động. Đám ma cũ ở hững đấu kiếm đài bên cạnh liên tục chạy tới.

- Nhân vật mới không tệ, bất quá thuận lợi quá cũng không hay.

Một lão binh tu vi Kiếm Vương cửu tinh nói.

- Vậy ngươi ra tay đi.

Người bên cạnh cười nói.

- Được.

Lão binh này lập tức lựa chọn Kiếm khôi lỗi sử dụng nhuyễn kiếm, tên là Thanh Quyết, đi lên trên đấu kiếm đài.

- là Ngụy Giang Anh, hắn muốn ra tay, lại còn sử dụng Thanh Quyết Kiếm khôi lỗi mà hắn quen thuộc nhất, sở trường nhất.

- Thực lực của hắn có thể đánh bại được nhân vật mới này.

Ngụy Thế Kiệt điều khiển Ảnh Kiếm khôi lỗi, hai mắt bắn ra tinh mang lạnh lẽo, tốc độ nhanh chóng, linh hoạt mà phiêu hốt, khó có thể nắm bắt quỹ tích. Thanh kiếm mỏng vô cùng sắc bén, từng kiếm chém ra, kiếm quang nội liễm, giống như dung nhập vào trong không khí vậy.

Kiếm khôi lỗi mà đối phương khống chế không có động tác nào. Lúc kiếm sắp tới người, nhuyễn kiếm trong tay chấn động, như linh xà bay múa, lại hóa thành một vòng xoáy trùng trùng điệp điệp lan tràn ra. Trực tiếp khiến cho kiếm của Kiếm khôi lỗi Ngụy Thế Kiệt dừng lại một chút, bị dẫn dắt sang một bên, khiến cho một kiếm này thất bại.

Nhuyễn kiếm đột nhiên bắn ra, lập tức thẳng tắp, một kiếm nhanh chóng đâm về phía Ảnh Kiếm khôi lỗi.

Cự ly cực ngắn, lại đột nhiên bộc phát, làm cho kiếm của Thanh Quyết kiếm khôi lỗi càng thêm nhanh chóng, đạt tới mức tận cùng.

Ảnh kiếm khôi lỗi nhanh chóng lui lại, thanh kiếm mỏng từ dưới vung lên trên, gọt một đoạn từ cánh tay lên bả vai của Thanh Quyết kiếm khôi lỗi.

Nhuyễn kiếm không dừng lại, lại một lần nữa quấn quanh Ảnh Kiếm khôi lỗi, giống như mãng xà xoay người, kiếm khí lạnh lẽo, ác liệt, kiếm quang xé rách không khí.

- Ngụy Thế Kiệt bị khắc chế rồi.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Ngụy Thế Kiệt đi theo con đường linh hoạt, kiếm hắn sắc bén, nhẹ nhàng mà trực tiếp. Đối phương lại thi triển kiếm pháp mềm mỏng, dùng quấn quanh làm chủ, làm cho kiếm pháp của Ngụy Thế Kiệt bị ngăn trở. Một thân tạo nghệ kiếm pháp khó có thể pháp huy ra được toàn bộ.

Không tới mấy chiêu Ngụy Thế Kiệt đã bị đánh bại.

- Cho dù ngươi đạt được huy hiệu Tinh huy, cuối cùng ngươi cũng chỉ là người mới mà thôi.

Ngụy Giang Anh mở hai mắt ra, nói với Ngụy Thế Kiệt.

Hai trận thắng một trận thua, Ngụy Thế Kiệt cũng không uể oải, hắn lấy ra một vạn hạt Nguyên đan hạ phẩm giao cho đối phương.

- Sở huynh, ngươi có muốn đi lên thử xem hay không?

Ngụy Thế Kiệt đi về phía Sở Mộ rồi nói. Hắn từng nhìn thấy kiếm pháp của Sở Mộ, cảm thấy tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ rất là cao minh, không kém hơn hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.