Có người trực tiếp chạy đi ngủ. Mà có người thì đi ra bên ngoài một chút. Sở Mộ thì đứng trong doanh phòng, chỉnh lý lại thành quả tu luyện một tháng qua.
Đủ loại kỹ xảo, đủ loại thu hoạch trong quá trình huấn luyện, giờ phút này được Sở Mộ hồi tưởng lại một lần. Ấn tượng của hắn không ngừng sâu sắc, càng khắc sâu thêm...
Mỗi một tiểu đội đều có một tòa doanh trại. Đội viên của tiểu đội cùng ở trong doanh trại, mỗi một người một cái giường, thậm chí ngay cả bồ đoàn để đả tọa cũng không có. Điều kiện có thể nói là vô cùng đơn sơ.
Chỉ là điều kiện cho dù đơn sơ thế nào thì Sở Mộ vẫn có thể thích ứng được.
Một tháng qua, những tân binh trong cùng tiểu đội trên cơ bản đã quen thuộc nhau. Dù sao đều là nam nhân với nhau, coi như có một ít người xuất thân tương đối ưu việt. Nhưng mà trong khi huấn luyện cũng có chút giao tình.
Sở Mộ ngồi xếp bằng trên giường tĩnh tu. Lúc này có người từ bên ngoài xông tới.
- Các huynh đệ, có người bắt nạt huynh đệ của tiểu đội chúng ta. Cầm vũ khí đi theo ta.
Người này vừa mới vào đã quát.
Sở Mộ nhận ra hắn, bởi vì người này là một trong mấy người tương đối hoạt bát trong tiểu đội, gọi là Trịnh Bác.
- Cái gì? Có người bắt nạt huynh đệ tiểu đội chúng ta sao? Vậy còn chờ gì nữa? Lập tức đi.
- Sở Mộ, ngươi có đi không?
Sở dĩ hỏi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1978474/chuong-1793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.