- Sư tỷ...
Nam nhân kiếm giả này dựng lông mày lên, lại lên tiếng lần nữa.
- Câm miệng.
Nữ kiếm giả bị thương mắng. Nàng chợt nhìn về phía Sở Mộ:
- Ta là Diệp Âm. Đó là muội muội ta Diệp Văn. Vị này chính là sư đệ ta Nghiêm Phong. Không biết các hạ xưng hô như thế nào?
- Sở Mộ.
Sở Mộ nói.
- Sở Mộ các hạ, ân cứu mạng, khó có thể báo đáp...
Diệp Âm nói.
- Một người mười vạn Nguyên Đan hạ phẩm.
Sở Mộ nói. Hắn cũng không cần quá nhiều. Một người mười vạn Nguyên Đan hạ phẩm, tổng cộng ba mươi vạn.
- Cái gì? Ngươi tại sao không đi cướp đi? Chỉ ra tay một lần, lại muốn ba mươi vạn Nguyên Đan hạ phẩm...
Nghiêm Phong biến sắc, kêu lên.
Sở Mộ lại không hề liếc mắt nhìn Nghiêm Phong lấy một cái, chỉ nhìn chằm chằm vào Diệp Âm. Diệp Văn thật ra không nói được một lời, chỉ dùng ánh mắt mang theo một chút tò mò, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.
- So với ơn cứu mạng mà nói, ba mươi vạn Nguyên Đan hạ phẩm bé nhỏ không đáng kể.
Diệp Âm không nói nhiều, trực tiếp lấy ra mười vạn hạt Nguyên Đan hạ phẩm, giao cho Sở Mộ.
Bởi vì lực thần niệm bị áp chế, quá trình này lại biến thành có chút phiền phức.
Diệp Văn cũng chủ động lấy ra mười vạn hạt Nguyên Đan hạ phẩm giao cho Sở Mộ. Chỉ có Nghiêm Phong vẻ mặt không bình thường, không muốn lấy ra mười vạn hạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1978412/chuong-1762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.