Sở Mộ phát hiện nơi này có một loại lực lượng không tên, khiến cho hắn không có cách nào bay được, chỉ có thể triển khai thân pháp, nhanh chóng chạy thật nhanh về phía trước.
Dọc đường đi, không ngờ không gặp bất kỳ nguy hiểm nào. Điều này khiến Sở Mộ cảm thấy rất ngạc nhiên. Hắn lại không dám thả lỏng cảnh giác.
Mười năm qua, có không biết bao nhiêu người xông qua ải, lại không có người nào có thể xông qua. Điều này đủ để nói rõ mức độ khó khăn khi xông qua Ngũ Hành Thiên Quan.
Chạy vội một đoạn về phía trước, Sở Mộ phát hiện, con đường phía trước biến hóa. Con đường lát đá xanh đã biến thành màu vàng, vô cùng chói mắt. Cây cối ở hai bên xung quanh đã biến thành màu vàng, giống như được làm bằng kim loại.
Ngay cả khoảng không bên trên hình như cũng bị nhuộm thành màu vàng. Trong đó tràn ngập lực kim nồng đậm, chấn động mãnh liệt, cảm giác phong quang sắc bén. Dường như có vô số vô hình kiếm đang không ngừng cắt qua ở bên trong không khí.
Trong lòng Sở Mộ thầm rùng mình. Theo bản năng, hắn cảm giác được nguy hiểm.
Ở phía trước hắn có một bóng người màu vàng, độ cao khoảng chừng bằng một người bình thường, sắc mặt lạnh lùng. Trong đồng tử hiện ra màu vàng nhạt, hoàn toàn không mang theo chút cảm xúc nào. Trong tay hắn nắm một thanh trường kiếm cũng là màu vàng. Hắn đang từng bước một đi về phía Sở Mộ.
Theo bước chân bóng người màu vàng kia đi tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1978382/chuong-1747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.