Tiên cơ đã mất, chỉ còn lại màn biểu diễn của Sở Mộ, Thân hình Sở Mộ nhẹ nhàng như mất trọng lượng quay quanh Vương Việt, tấn công mỗi góc độ.
Cảm giác bất lực tràn ngập trong lòng Vương Việt.
Vương Việt vừa kinh vừa giận, gã rất muốn bùng nổ phản kích nhưng không tìm thấy cơ hội, thậm chí khó bắt giữ được thân thể Sở Mộ.
Vương Việt rất muốn dừng tay nhận thua rồi lại không nuốt trôi cơn tức này được.
Mặc dù trong lòng Vương Việt rối rắm thế nào thì cuối cùng vẫn thua dưới kiếm của Sở Mộ.
Mắt Chân Long đế vương sáng rực, thầm than tại sao Sở Mộ không phải người Chân Long hoàng triều:
- Có thể cứng rắn đấu ngay mặt, cũng có thể du kích vòng quanh, tiểu bối này...
Lòng Vương Việt nặng trĩu, khác hẳn với lúc trước tuyên bố lớn tiếng ‘quán quân là của ta’:
- Ta thua.
Đến đây thì Thăng Long thịnh hội trăm năm một lần của Chân Long hoàng triều kết thúc.
Nhân tuyển quán quân ba tổ Kiếm Vương đều xuất hiện.
Tiêu Biệt Ly của tổ Kiếm Vương cao giai, Long Nguỵet của tổ Kiếm Vương trung giai, Sở Mộ của tổ Kiếm Vương cấp thấp.
Chân Long đế vương rất bất đắc dĩ, quán quân ba tổ chỉ có Long Nguyệt là người Chân Long hoàng triều, Tiêu Biệt Ly và Sở Mộ đều không phải tử đệ Chân Long hoàng triều.
Nhưng tóm lại quán quân ba tổ đã xuất hiện, tuy hai người không phải tử đệ Chân Long hoàng triều nhưng không cản trở Chân Long đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1978331/chuong-1712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.