Sở Mộ cảm giác có dao động đặc biệt khuếch tán từ người y, dao động này không mạnh nhưng rất cứng cỏi, liên miên bất tận tựa sóng cuộn biển đào, kéo dài vô tận.
Sở Mộ xoe tròn mắt nhìn chằm chằm trường bào màu đen phía xa, theo dõi từng hành động, cố gắng ghi nhớ, hơi thở phát ra từ người y.
Người mặc trường bào màu đen chậm rãi giơ tay trái lên, vạch quỹ tích dường như sâu thẳm nhất, huyền diệu nhất vũ trụ. Ngón trỏ, ngón giữa tay trái khép lại thành thanh kiếm mũi nhọn tuyệt thế xẹt qua hư không trước mặt, vạch từng đường quỹ tích, vẽ ra các ấn ký.
Cùng lúc đó thanh âm mênh mông lúc ngừng lúc nối phát ra từ miệng người mặc trường bào đen, cao thấp phập phồng, tràn ngập cảm giác lực lượng đặc biệt. Mỗi chữ rõ ràng chui vào tai Sở Mộ, óc hắn hồi tưởng, in dấu không bao giờ bị xóa nhòa.
Sở Mộ không biết người mặc trường bào đen niệm những thanh âm kia là chữ gì, dù chui vào óc hắn in dấu thì hắn vẫn không biết chữ đó. Nhưng Sở Mộ biết cách phát âm, biết nó dùng làm cái gì.
Đó là thanh âm vô cùng huyền diệu, ẩn chứa hơi thở đại đạo, là loại nói rõ đạo nghĩa. Quỹ tích kiếm chỉ tay trái của người mặc trường bào đen phản chiếu trong mắt Sở Mộ, lực lượng thần niệm tiêu hao nhanh cố gắng ghi nhớ qũy tích đó.
Dường như qua một ngàn năm dài lại như chỉ trong khoảnh khắc, búng tay qua một năm, trong náy mắt phương hoa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1978234/chuong-1641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.