Chương trước
Chương sau
Ngươi truy ta đuổi, ngươi vượt ta xông. Trên Tạo Hóa thiên thai, hai đạo thân ảnh lần nữa truy đuổi nhau.

Lúc này đã vượt qua ba trăm bậc thang. Khoảng cách cho tới đỉnh chỉ còn ba mươi ba bậc nữa. Ánh mắt của toàn bộ người dưới thiên thai bị hấp dẫn, chăm chú nhìn vào. Cố định trên người hai đạo thân ảnh đang ngươi tranh ta đoạt kia. Trái tim nhảy lên, không ngờ lại trong lúc hai người kia ngươi truy ta đuổi mà dừng lại, cơ hồ hít thở không thông.

Chín mươi tám người khác bị xem nhẹ kia lúc này lại tự động hạ thấp tốc độ, hai mắt trừng lớn, tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm hai hai bóng lưng dẫn đầu. Cả đám đều kinh ngạc tới ngây người.

Nhất là Lý Đào, mặt mũi càng ngốc trệ, không thể tin nổi. Tuyệt đối thật không ngờ, người hắn vừa mới uy hiếp lại có thể tranh giành cao thấp với Long Tôn kia.

Trong lòng Long Tôn cũng vô cùng khiếp sợ. Dù thế nào hắn cũng không thể ngờ tới, trong Tây Hổ đại vực lại có người có thể tranh giành cao thấp với hắn. Tuy rằng không phải là thực lực chân chính. Nhưng mà đủ để hắn có một tia coi trọng.

Bộc phát, bộc phát, bộc phát. Hai người tương đối hăng hái, muốn tranh đoạt vị trí đứng đầu.

Trực tiếp bộc phát kiếm ý cửu chuyển cực hạn?

Đương nhiên có thể trực tiếp dứt bỏ Long Tôn, chỉ là Sở Mộ sẽ không làm vậy. Lý do có rất nhiều. Là át chủ bài, cũng là một lần tôi luyện với hắn.

Hai người đều không nói gì.

Mười bậc thang cuối, đỉnh thiên thai ở gần ngay trước mắt.

Chín bậc thang... Tám bậc thang...

Lúc còn năm bậc thang, Long Tôn lại một lần nữa bộc phát. Oanh một tiếng, trong tích tắc vượt qua Sở Mộ chừng hai cầu thang. Lại một lần nữa phóng ra. Khoảng cách so với đỉnh chỉ còn hai bậc thang. Sở Mộ cũng lập tức bộc phát. Chấn Sơn kính cực hạn chấn động cơ bắp, đuổi theo đối phương, cũng siêu việt lại.

Một bậc thang cuối cùng, tất cả mọi người ngừng thở. Tính cả chín mươi tám Kiếm giả trên bậc thang lên thiên thai cũng dừng bước.

xông.

Sở Mộ và Long Tôn cùng bộc phát lần cuối.

Trong tích tắc là vĩnh hằng.

Hai đạo thân ảnh có hồ đồng thời xông lên đỉnh thiên thai. Hai cái chân dường như cũng đồng thời dẫm lên trên đỉnh thiên thai.

Đám người phía dưới liên tục thở dài một hơi. Trong lòng vui sướng, kích động. Cuối cùng cũng có một người chống lại Long Tôn, không tới mức thê thảm như trước đó.

- Ngươi tên gì?

Trên đỉnh thiên thai, Long Tôn và Sở Mộ đứng song song với nhau. Long Tôn quay sang nhìn vào Sở Mộ, uy áp bá đạo rơi vào trên người Sở Mộ, dùng ngữ điệu giống như bá chủ, quân vương hỏi Sở Mộ. Đồng thời còn mang theo áp bách vô hình.

- Sở Mộ.

Sở Mộ trả lời, không mang theo chút khói lửa nào, như mây trôi nước chảy, hóa giải khí phách của Lông Tôn thành vô hình.

- Sở Mộ, đệ nhất môn đồ sẽ là ta.

Long Tôn nói, thân thể nhanh chóng trở nên mờ nhạt.

- Mỏi mắt mong chờ.

Sở Mộ đáp lại một câu, thân thể dưới lực lượng của Tạo Hóa bí lệnh, nhanh chóng trở nên mờ nhạt.

Trong nháy mắt khi thân thể hai người biến mất. Năm người Thương Mạc cũng đồng thời xông lên đỉnh Thiên thai. Ngay sau đó, thân thể bắt đầu trở nên mờ nhạt, biến mất không thấy gì nữa.

...

Thể nghiệm thần kỳ, giống như xuyên qua không gian và thời gian. Trong tích tắc làm cho lý giải và nắm giữ về lực lượng không gian của Sở Mộ càng thêm sâu sắc.

Tạo Hóa bí lệnh trong ngực biến mất. Sở Mộ xuất hiện ở một nơi giống như mộng ảo, bốn phía lơ lửng vô số bọt khí. Hoặc là lớn hoặc là nhỏ, màu sắc của mỗi một bọt khí đều có chỗ khác biệt.

Hoặc là trong suốt, màu đỏ, hoặc là trong suốt màu xanh. Hoặc là trong suốt màu vàng. Hoặc là đủ loại màu sắc hỗn hợp. Toàn bộ đều không giống nhau.

Vô số bọt khi lơ lửng ở bốn phía khiến cho Sở Mộ, Long Tôn và những người khác giống như đang ở trong thế giới mộng ảo. Trong lúc nhất thời say mê không thôi.

Ý chí cường đại làm cho đám người Sở Mộ nhanh chóng tỉnh táo lại. Bọn họ kinh hãi phát hiện ra, lực lượng thần niệm ở chỗ này căn bản không có cách nào phóng ra. Bọn hắn chỉ có thể dựa vào hai mắt nhìn chung quanh mà thôi.

Nhanh chóng đảo qua. Phát hiện cách đó khonogo xa có một đóa đài sen, có thể ngồi vào. Hai tay Sở Mộ huy vũ, giống như bơi lội trong đám bọt khí, nhanh chóng đi tới chỗ đài sen.

Không bao lâu sau đã bơi tới bên cạnh đài sen. Hai tay nắm lấy góc đài sen, thoáng dùng sức, cả người lập tức rơi vào trong đài sen.

Trên đài sen kia giống như có một cỗ hấp lực, khiến cho thân thể Sở Mộ chìm vào trong đó, điều chỉnh tư thế.

Cùng lúc đó Long Tôn cũng leo lên ngồi trên một cái đài sen. Mà mấy người Thương Mạc thì cũng vừa vặn nhìn thấy đài sen.

Ngồi xuống trên đài sen, một loại cảm giác kỳ lạ tự nhiên sinh ra, khó có thể diễn tả bằng lời.

Tiếp đó một đạo thanh âm to lớn, phảng phất như từ hư không xa xôi xuyên qua vô số thời không trùng trùng điệp điệp, vang lên trong đầu Sở Mộ.

- Tạo Hóa...

Chỉ có hai chữ, nhưng lại lưu lại tiếng vang ầm ầm không dứt, ầm ầm rung động trong óc. Sâu trong linh hồn, làm cho linh hồn rung động, làm cho máu tươi sôi trào.

Hai chữ, thanh âm rộng lớn, nhất thời khiến cho linh hồn Sở Mộ rung động. Tiến vào trong trạng thái thần kỳ nào đó. Bọt khí trước mắt bị thổi bay đi, bắt đầu xảy ra biến hóa thần kỳ.

Một đám bọt khí bay tới trước mặt Sở Mộ rồi dừng lại. Màu sắc bên trên bắt đầu xảy ra biến hóa. Từ trong suốt, màu vàng ban đầu thay đổi từng chút một. Biến thành trong suốt màu xanh lá, lại dần dần biến thành trong suốt màu xanh da trời. Sau đó lại biến thành trong suốt màu đỏ, lại biến thành trong suốt màu vàng nâu.

Biến hóa, biến hóa, biến hóa. Mỗi một loại biến hóa đều tượng trưng cho một cái gì đó. Mỗi một loại biến hóa đều ẩn chứa huyền diệu lớn lao. Mỗi một loại biến hóa đều mang theo công Tạo hóa.

Bên ngoài, Tạo Hóa thiên tahi, đám Kiếm giả còn lại vừa mới bước lên trên đỉnh. Sau đó dưới lực lượng của Tạo Hóa bí lệnh, hô ứng với thiên thai, thân thể trở thành mờ nhạt. Bắt đầu tiến vào thế giới vừa thần kỳ lại như mộng ảo này.

Lúc vừa mới tiến vào, rất nhiều người đều không thích ứng, nhìn trái nhìn phải. Nhìn một lúc lâu mới có thể thích ứng được, tìm kiếm đài sen.

Theo số lượng người tiến vào trước sau, đài sen bắt đầu bị tranh đoạt.

Tuy rằng số lượng đài sen ở đây đủ, nhưng mà vấn đề là có đài sen khoảng cách tương đối gần. Có đài sen khoảng cách khá xa. Đương nhiên mọi người muốn tranh đoạt đài sen gần hơn. Bất quá đài gần đại bộ phận người không có thực lực, cho nên chỉ có thể đem mục tiêu tập trung vào một ít đài sen xa hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.