Chương trước
Chương sau
Nhưng nếu có thời gian thì Bất Động Như Sơn có thể tiếp tục thăng cấp.

Tháng thứ sáu cũng là lúc Sở Mộ thành thủ tịch sư huynh nửa năm.

Chung Mộc Thần nói:

- Sở sư huynh, Quang Toàn Lôi Viêm Ba của ta chỉ còn một bước là đến mức hoàn mỹ, uy lực mạnh hơn trước nhiều, sư huynh nhớ cẩn thận.

Sở Mộ nói:

- Tới đi.

Tiếng rít lập tức vang lên, kiếm kỹ chưa ra đã sinh dị tượng.

Một kiếm chém ra, Quang Toàn Lôi Viêm Ba kinh thiên động địa, trông nhỏ hơn trước nhưng tốc độ lao lên càng nhanh, xoay tròn càng gắt, lực lượng ngừng ngưng tụ, uy lực tăng lên rất nhiều. Bất Động Như Sơn của Sở Mộ cũng không giậm chân tại chỗ.

Quang Toàn Lôi Viêm Ba mạnh mẽ trùng kích nhưng không dao động được Bất Động Như Sơn, cuối cùng tan biến.

Chung Mộc Thần thở dài thườn thượt:

- Nửa năm, sư huynh tiến bộ rất lớn.

Mặc cho Quang Toàn Lôi Viêm Ba của gã tăng tiến cỡ nào vẫn mãi không bằng Sở Mộ.

Sở Mộ cười nói:

- Đã đến lúc.

Chung Mộc Thần sửng sốt sau đó lộ vẻ mừng như điên, cực kỳ kích động, gã hít sâu.

Vẻ mặt Chung Mộc Thần nghiêm túc nói:

- Ta đi chung với Sở sư huynh.

Hai người quyết định rời đi, thông báo cho Nhiếp Hành Không biết. Họ không cố ý phong tỏa tin tức, rất nhanh các đệ tử Trùng Thiên viện đều biết Sở Mộ sắp lên đường đi Bình Thiên viện.

Mỗi người đều muốn theo Sở Mộ cùng đến Bình Thiên viện, nhưng quá đông người, thế là chọn một số ít trong đó đi theo cổ vũ trợ uy.

Lối ra vào Trùng Thiên viện, các đệ tử ánh mắt kích động nhìn chằm chằm nhóm Sở Mộ.

- Thủ tịch sư huynh, hãy càn quét Bình Thiên viện!

- Sở sư huynh, cho người Bình Thiên viện biết uy phong của Trùng Thiên viện chúng ta!

- Cố lên!

- Sư huynh nhớ trợ uy cho thủ tịch sư huynh, về khí thế không thể thua người Bình Thiên viện~

- Các sư đệ yên tâm, chúng ta không mạnh bằng đám vênh váo Bình Thiên viện nhưng khí thế tuyệt đối không thua bọn họ!

Sở Mộ cười nói:

- Các vị sư huynh đệ hãy ở đây chờ tin tốt đi.

Sở Mộ xoay người bước nhanh. Đi theo có Chung Mộc Thần, Lý Kỳ Viêm, Nhiếp Hành Không và ba mươi đệ tử cũ của Trùng Thiên viện thực lực khá mạnh. Một đám người rầm rộ, khí thế hùng hồn, thanh thế rung trời.

Trùng Thiên viện cách Bình Thiên viện không xa, mọi người thi triển thân pháp đi nhanh, hai mươi phút sau đã vào khu vực trong Bình Thiên viện.

Đệ tử Bình Thiên viện thấy ba mươi mấy người Trùng Thiên viện thế tới rào rạt thì hết hồn.

Mấy đệ tử Bình Thiên viện bước nhanh chặn đường, kiêu ngạo liếc mắt qua:

- Đứng lại!

Sở Mộ hờ hững liếc bọn họ, mắt bắn ra tia sáng lạnh kinh người khiến mấy đệ tử Bình Thiên viện người run rẩy, cảm giác linh hồn đang run.

Sở Mộ tiếp tục đi thẳng tới trước, lơ đẹp mấy đệ tử Bình Thiên viện bị hắn chân nhiếp.

Mục tiêu thẳng hướng Bách Chiến lâu của Bình Thiên viện.

Trong Bách Chiến lâu của Bình Thiên viện có mười mấy đệ tử, đang có hai người đánh nhau trên Bách Chiến đài. Ba mươi mấy đệ tử Bình Thiên viện hùng hổ xông vào Bách Chiến lâu bỗng chốc kinh động mười tông phái đệ tử Bình Thiên viện.

- Là người Trùng Thiên viện!

- Bọn họ tới chỗ Bình Thiên viện chúng ta làm gì?

- Này, các ngươi tới đây làm cái gì?

- Xem bộ dạng không lẽ muốn tới khiêu chiến một phen?

Đệ tử Bình Thiên viện thi nhau lên tiếng hỏi, nói xong cười khả ố, vẻ mặt khinh thường rẻ rúng.

Một đệ tử Trùng Thiên viện ưỡn ngực nói:

- Hừ! Các ngươi nói đúng chúng ta đến đây khiêu chiến!

Tiếng la cao vút chói tai:

- Khiêu chiến?

- Chúng ta có nghe lầm không vậy? Người Trùng Thiên viện dám đến Bình Thiên viện chúng ta khiêu chiến? Mặt trời của thế giới Thái Cổ từ nay sắp mọc lên từ phía tây sao?

Nói xong mười mấy đệ tử Bình Thiên viện càn rỡ cười phá lên. Nhóm Sở Mộ không nói một câu, ánh mắt lạnh lùng như đang xem đám ngu ngốc.

Chờ mười mấy đệ tử Bình Thiên viện ngừng cười thì Nhiếp Hành Không nhảy lên Bách Chiến đài, nói:

- Chỉ cho các ngươi khiêu chiến Trùng Thiên viện chúng ta, không cho chúng ta khiêu chiến các ngươi sao? Đến đây, ta ở đây này, ai dám đi lên chiến với ta?

Nhiếp Hành Không rút kiếm ra, thanh âm du dương vang lên, kiếm quang chói lòa rạch không khí để lại tàn ảnh lạnh lẽo chỉ vào một trong hai đệ tử Bình Thiên viện trên Bách Chiến đài.

- Ngươi...

Nhiếp Hành Không chỉ kiếm vào người khác?

- Hay là ngươi?

Hai đệ tử Bình Thiên viện trên Bách Chiến đài biến sắc mặt, đã nổi sùng.

Một người tức giận quát:

- Để ta, dạy ngươi bài học cho biết sự lợi hại của ta mới được!

Nhiếp Hành Không lạnh lùng nói:

- Một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, một trăm Phi Thiên Trị.

Đám người Sở Mộ không ngăn cản Nhiếp Hành Không, lần này xông Bình Thiên viện không phải chuyện của riêng hắn, chỉ cần có đủ thực lực thì có thể đánh nhau.

Nhiếp Hành Không ra tay trước, làm tiên phong.

Vừa bắt đầu Nhiếp Hành Không đã dốc hết sức ra, với tư thái siêu mạnh đánh bại đối phương, mở đầu tốt đẹp cho Trùng Thiên viện một bước lên trời.

Nhiếp Hành Không một hơi khí thế như hồng, kiếm cuồng bạo sắc bén. Trước kiếm kỹ của Nhiếp Hành Không làm đệ tử Bình Thiên viện không chống chọi bao lâu đã bị đánh bại.

Nhiếp Hành Không được một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, một trăm Phi Thiên Trị rồi giơ kiếm lên, khí thế tăng vọt, ánh mắt sắc bén liếc qua đệ tử Bình Thiên viện khác:

- Còn ai nữa?

- Để ta!

Đệ tử Bình Thiên viện thứ hai lên đài, vừa ra tay liền dốc hết sức muốn đánh bại Nhiếp Hành Không. Nhiếp Hành Không cũng tung ra hết sức, mang theo uy thế đánh bại cường địch thứ nhất kịch chiến với đối thủ.

Liên tục thi triển kiếm kỹ tam phẩm như nước lũ dâng tràn trùng kích, Nhiếp Hành Không đánh bại cường địch, thắng trận thứ hai.

Nhiếp Hành Không lại huơ kiếm, khí thế như hồng:

- Còn ai lại đến chiến với ta?

Người thứ ba lên Bách Chiến đài, đây đúng là một cường địch, thực lực mạnh mẽ. Kịch chiến một phen làm Nhiếp Hành Không kiệt sức miễn cưỡng đánh gục đối phương.

Lý Kỳ Viêm nói, nhảy lên Bách Chiến đài:

- Nhiếp sư đệ, nên đến lượt ta.

- Được!

Nhiếp Hành Không hiểu ý Lý Kỳ Viêm, ba trận chiến tiêu hao gần hết sức của gã, nếu đánh nữa sẽ bị đệ tử Bình Thiên viện đánh bại, vậy thì khí thế nước lũ do ba trận thắng mang lại sẽ bị xẹp xuống.

Lý Kỳ Viêm nhướng mày hỏi:

- Bây giờ ai làm đối thủ của ta?

Chung Mộc Thần, Lý Kỳ Viêm, Nhiếp Hành Không vốn là ba người lợi hại nhất Trùng Thiên viện nên đệ tử Bình Thiên viện đều biết mặt họ.

Một đệ tử Bình Thiên viện nhỏ giọng nói:

- Ta đi tìm nhóm Tào sư huynh.

Đệ tử này nhanh chóng rời đi, có một đệ tử bay lên đáp xuống trước mặt Lý Kỳ Viêm.

Đệ tử đó nhìn Lý Kỳ Viêm, cười khẩy nói:

- Để ta đánh bại ngươi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.