Các đệ tử Trùng Thiên Viện đều cười lớn, những đệ tử mới không hiểu được tâm tình của các đệ tử cũ, nhưng một năm qua bọn họ có cảm nhận rất sâu sắc.
- Sở sư huynh, đi uống rượu.
Chung Mộc Thần lên tiếng.
- Thủ tịch sư huynh, Chung sư huynh, đi uống rượu.
Có đệ tử hô to.
- Khoan đã!
Sở Mộ tỉnh táo nhất nhưng ngữ khí của hắn mang theo kích động, hiện tại hắn là thủ tịch sư huynh, mỗi lời nói và hành động đều có lực hiệu triệu lớn la, mọi người an tĩnh lại, ánh mắt tập trung lên người Sở Mộ, chờ Sở Mộ nói tiếp:
- Hiện tại không phải lúc uống rượu.
- Ta hứa hẹn trong một năm sẽ quét ngang Bình Thiên Viện, cho nên muốn uống rượu, chờ tới lúc ta quét ngang Bình Thiên Viện, thực hiện tâm nguyện của Trùng Thiên Viện chúng ta, sau đó uống rượu mới vui vẻ nhất, có thể say một cuộc.
Sở Mộ nói.
- Tốt, theo ý thủ tịch sư huynh.
Chung Mộc Thần nói.
- Được, vậy thì chờ, thủ tịch sư huynh, không nên để chúng ta chờ quá lâu.
Các đệ tử liên tục cười nói.
- Được rồi, giải tán đi, hi vọng cuộc đấu hôm nay giữa ta và Chung sư huynh có thể trợ giúp các sư huynh đệ.
Sở Mộ nói, hắn vẫn gọi Chung Mộc Thần là sư huynh, đây là tôn kính từ nội tâm.
- Đa tạ thủ tịch sư huynh, đa tạ Chung sư huynh.
Các đệ tử liên tục hành kiếm lễ.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1978022/chuong-1510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.