Hiện tại thiên phú tu hành của Sở Mộ chỉ đạt ngũ phẩm, từ điểm này hắn tự tin đạp Sở Mộ dưới chân.
Bởi vì thiên phú tu hành của hắn vượt xa ngũ phẩm.
Phương Thừa Thiên đặt bàn tay vào thủy tinh cầu, hào quang trên thủy tinh cầu biến ảo.
Không bao lâu màu sắc cố định, là màu vàng, màu vàng thuần khiết.
- Nhị phẩm trung giai!
Tiếng kinh hô lập tức vang lên, những uể oải trong lòng những các lão đã bị quét sạch.
- Tốt, quả nhiên là màu vàng, thiên phú tu luyện nhị phẩm trung giai.
- Tốt tốt, đây là việc vui của Phi Thiên Các chúng ta.
Các lão không ngừng cười nói.
Thiên phú tu luyện đạt tới nhị phẩm trung giai, trong Phi Thiên Các cũng không nhiều, mỗi một người đều được bồi dưỡng trọng điểm.
Từ khi sáng tạo Phi Thiên Các đến nay đã trôi qua mấy vạn năm, chưa bao giờ xuất hiện nhị phẩm cao giai, tối đa chỉ là nhị phẩm trung cao giai, hơn nữa rất ít rất ít, ngay cả nhị phẩm trung giai cũng không nhiều.
Phương Thừa Thiên đắc ý nhìn sang Sở Mộ, Sở Mộ trừ kinh ngạc thì hắn vẫn lạnh nhạt, người khác thiên phú như thế nào cũng là của người khác, chỉ có chính mình cố gắng mới là của mình.
May mắn chính mình có được công pháp nghịch thiên như Đoạt Thiên Đại Pháp, tuy không thể gia tăng thực lực nhưng gia tăng thiên phú tu luyện, một khi bị người khác biết rõ chính mình có được Đoạt Thiên Đại Pháp, nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1977996/chuong-1488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.