Chương trước
Chương sau
Tôi tớ có tu vi Thần Ngưng Cảnh, tốc độ chạy đi không nhanh, Sở Mộ cứ theo sau.

Không bao lâu, Sở Mộ đi tới đấu kiếm thai trong Thiên Xảo thị, phía trên có hai kiếm giả đang chiến đấu. Thiên Xảo Ngư cũng ở đây, ngoài ra phía đối diện Thiên Xảo Ngư không xa còn có một hanh niên tương tự Thiên Xảo Ngư cùng một đám người đang cười lạnh.

Thế giới tinh thần của Trương Hoành đã khỏi hẳn, hắnđuứng bên cạnh Thiên Xảo Ngư, nhìn thấy Sở Mộ đến liền biến sắc, gương mặt âm trầm.

- Sở huynh, ngươi tới.

Thiên Xảo Ngư vội vàng chào hỏi.

- Thiên Xảo huynh tới tìm ta, cần làm chuyện gì?

Sở Mộ đi đến bên cạnh Thiên Xảo Ngư. Hỏi.

- Mời Sở huynh trợ trận.

Thiên Xảo Ngư giải thích, Trương Hoành bên cạnh không thoải mái.

- Sở huynh, ngươi đã biết rõ, Thiên Xảo thị của ta chủ yếu kinh doanh buôn bán, trong thành Tây Hổ còn có một gia tộc khác cũng kinh doanh đồ vật tương tự Thiên Xảo thị, tất cả chiếm một nửa thành Tây Hổ.

Thiên Xảo Ngư giải thích:

- Gia tộc này là Huyền Cơ thị, Thiên Xảo thị vốn là hảo hữu với Huyền Cơ thị, bởi vì về sau phát sinh mâu thuẫn lợi ích cho nên xảy ra xung đột, từ đó về sau đối đầu với nhau.

Chợt Thiên Xảo Ngư nhìn về phía thanh niên cười lạnh không kiêng nể trước mặt.

- Hắn chính là Huyền Cơ thị Huyền Cơ Vô Đạo, trưởng tử Huyền Cơ thị, thiếu chủ Huyền Cơ thị, còn có một tỷ tỷ, từ nhỏ đã đối nghịch với ta, lúc này đã mời chào một đám hảo thủ, đặc biệt tới khoe khoang một phen, cũng thuận tiện đánh thể diện của ta.

Thiên Xảo Ngư nói.

Chỉ vài câu ngắn ngủi, Thiên Xảo Ngư đã nói rõ nguyên nhân Huyền Cơ thị tới tìm, Sở Mộ cũng hiểu rõ tình huống.

Đồng hành là oan gia, từ xưa đến nay đã là như thế, huống chi ban đầu rất tốt, về sau sinh ra xung đột còn không xảy ra đại chiến là không tệ rồi.

- Thiên Xảo huynh yên tâm, nếu cần ra tay cứ việc lên tiếng.

Sở Mộ nói.

- Như vậy ta yên tâm.

Thiên Xảo Ngư cười nói, Trương Hoành bên cạnh càng khó chịu.

Thời điểm này trên đấu kiếm thai đã phan thắng bại, người của Thiên Xảo Ngư bị đánh trọng thương thổ huyết không dứt, vội vàng bị khiêng xuống.

- Ngư huynh, thực lực người ta mời chào không tệ chứ?

Huyền Cơ Vô Đạo cười nói, ơởi vì hắn là người thắng.

- Đúng là có chút bổn sự.

Thiên Xảo Ngư thua người không thua khí thế, nghe vậy cười cười, hắn dâng mười vạn khối nguyên tinh thượng phẩm ra, đây là tiền đặt cược.

- Ngư huynh còn muốn tiếp tục hay không?

Huyền Cơ Vô Đạo cười nói, hắn càn rỡ không che dấu.

- Nếu như muốn tiếp tục, chúng ta nên tăng tiền đặt cược lên gấp đôi.

Mười vạn nguyên tinh thượng phẩm, tăng lên gấp đôi chính là hai mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm, đối với Thiên Xảo Ngư mà nói đây là tài sản lớn.

- Tốt!

Thiên Xảo Ngư trực tiếp đáp ứng, hắn tranh đấu với Huyền Cơ Vô Đạo đã lâu, có thắng thua, cũng hiểu tính tình của Huyền Cơ Vô Đạo, nếu lúc này không đáp ứng sẽ bị cho là khiếp đảm, Huyền Cơ Vô Đạo sẽ nghĩ biện pháp phản kích hắn, chẳng bằng sảng khoái đáp ứng, thắng bại như thế nào không quan trọng.

- Sảng khoái.

Huyền Cơ Vô Đạo cười ha ha:

- Ta sẽ cho hắn ra tay, ngươi tùy ý.

Thiên Xảo Ngư đang do dự có nên mời Sở Mộ ra tay hay không, Trương Hoành xung phong nhận việc đứng ra, hắn cười nói:

- Chỉ là tôm tép nhãi nhép, ta sẽ đánh bại ngươi.

Không chờ Thiên Xảo Ngư đồng ý, Trương Hoành đã nhảy lên đấu kiếm thai, đối chọi khí thế với kiếm giả của Huyền Cơ Vô Đạo.

Phong cấm trên đấu kiếm thai mở ra, chiến đấu lần này không phải đấu kiếm thuật, mà là chiến đấu chân chính, phải xuất ra thực lực chân chính.

Kiếm giả Huyền Cơ Vô Đạo mời chào thực lực bất phàm, có cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất nên biết thi triển kiếm kỹ.

Trương Hoành xuất kiếm đại chiến với đối phương, ngươi tới ta đi, hai bên đều thi triển kiếm kỹ của bản thân.

Sau khi kiếm kỹ hai bên va chạm ba lần, đối phương lập tức bị Trương Hoành đánh bay, trên người xuất hiện vết thương cực lớn, máu tươi bắn ra như suối.

- Vô Đạo huynh, ván này là ta thắng.

Thiên Xảo Ngư cười nói.

Huyền Cơ Vô Đạo tức giận, chợt cười nói:

- Tốt, nguyện đánh bạc chịu thua, hai mươi vạn khối nguyên tinh thượng phẩm là của ngươi, nhưng ngươi có dám đánh trận thứ ba hay không, năm mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm.

- Có gì không dám.

Thiên Xảo Ngư còn chưa lên tiếng, Trương Hoành trên đấu kiếm thai lên tiếng trước, Thiên Xảo Ngư nhướng mày nhưng không nói gì.

Huyền Cơ Vô Đạo cũng không nói cái gì, hắn đưa mắt nhìn thanh niên bên cạnh lên đài.

Thanh niên có vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt xem thường sinh mạng làm người ta sợ hãi.

Hắn vừa lên đài đã sinh ra khí tức bén nhọn, hàn khí kinh người như đông cứng không khí chung quanh.

Trương Hoành cả kinh, hắn vô cùng sợ hãi, bởi vì thanh niên kiếm giả cho hắn cảm giác nguy hiểm.

- Ngươi không phải đối thủ của ta.

Thanh niên kiếm giả lạnh lùng lên tiếng.

- Bớt sàm ngôn đi, tiếp kiếm.

Trương Hoành cau mày, hắn quát lớn sau đó rút kiếm thi triển kiếm kỹ, thế công như dòng lũ đáng sợ.

Đây là kiếm thăm dò, kiếm kỹ Nhân giai nhất phẩm.

- Chút tài mọn.

Trương Hoành thăm dò đối phương, đối phương thi triển kiếm kỹ cực mạnh, hắn xuất một kiếm hóa thành bạch hổ đánh tan dòng nước, bạch hổ bay thẳng về phía Trương Hoành, đây là kiếm kỹ dung hợp hai chủng áo nghĩa, vô cùng cường đại.

Trương Hoành cả kinh, hắn vội vàng thi triển kiếm kỹ hai áo nghĩa đối kháng.

Kiếm ý áo nghĩa của thanh niên lạnh lùng giống Trương Hoành, đều rèn luyện đến tám chuyển cực hạn, từ điểm này không phân trên dưới.

Song phương đại chiến vô cùng kịch liệt, kiếm kỹ Nhân giai nhất phẩm và Nhân giai nhị phẩm xuất ra liên tục, hoặc là né tránh hoặc là va chạm hoặc là thi triển phòng thủ, chiến đấu rất kịch liệt, mọi người nhìn không rời mắt.

Dường hư Huyền Cơ Vô Đạo vô cùng có lòng tin vào thanh niên lạnh lùng, hắn chắp hai tay sau lưng, bộ dạng nắm chắc thắng lợi trong tay.

Không thể đánh bại đối phương nhanh chóng, nội tâm Trương Hoành có phần khó chịu, thực lực không ngừng tăng cường, lần lượt bộc phát nhưng không thể đánh bại đối phương.

Trừ dùng kiếm kỹ đối kháng ra, hai bên còn tiếp cận nhau, cũng thi triển kiếm thuật, kiếm thuật dung nhập kiếm ý kiếm nguyên, uy lực không bằng kiếm kỹ nhưng thập phần cường hoành, một khi bị đánh trúng sẽ trọng thương.

Vừa thi triển kiếm thuật, Sở Mộ nhìn rõ tạo nghệ kiếm thuật của thanh niên lạnh lùng còn hơn Trương Hoành một ít, có lẽ đã đạt tới tầng thứ tám đỉnh phong, chiều sâu kiếm thuật đạt tới nửa bước hình giống Khương Thải Điệp, đây là kiếm giả thiên tài lợi hại.

Trong lúc nhất thời, song phương không phân trên dưới, Trương Hoành thật sự có vốn liếng tự ngạo.

Nhưng Sở Mộ có cảm giác, thanh niên lạnh lùng chưa dùng toàn lực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.