Đối với Thiên Xảo Ngư, Sở Mộ có ấn tượng không tệ.
- Các vị đều là thiên tài, tuấn kiệt chính thức.
Thiên Xảo Ngư mở miệng nói ra, ngữ khí và thái độ của hắn như gió xuân, người khác không sinh ra chút ác cảm nào.
- Quyết đấu kiếm thuật chính là giàn giáo giúp các vị trao đổi với nhau, ta không nói lời dư thừa, tin tưởng các không muốn chờ lâu hơn nữa, hiện tại chiến đấu bắt đầu.
- Không biết hai thiên tài tuấn kiệt nào lên làm lôi chủ?
Thiên Xảo Ngư nhìn sang mọi người.
Người có thể đạt được trăm thắng liên tiếp đều là thiên tài, cho dù biểu hiện không ngạo khí cũng có một thân ngông nghênh, trong đó có mấy kẻ hiếu chiến, lập tức đã có người đứng lên làm lôi chủ.
Ít nhất bị khiêu chiến có cảm giác thoải mái hơn đi khiêu chiến.
Tất cả mọi người ngồi xuống xem trận đấu.
- Mời!
- Mời!
Song phương hơi chắp tay nhau, ánh mắt nhìn thẳng đối thủ, từ từ rút kiếm ra làm thủ thế, chờ thời cơ xuất thủ.
Đây là tình hình không ra tay thì thôi, vừa ra tay nhất định phải đánh bại đối phương.
Hai người đều có suy nghĩ này, bởi vậy không có ai ra tay, không có biện pháp, ai bảo kiếm thuật của hai người giống nhau.
Dưới gầm trời này, vô số người luyện kiếm nhưng không có vô số kiếm thuật, luyện đến luyện đi, khó tránh khỏi xuất hiện phong cách giống nhau.
- Tại sao còn không quyết đấu.
Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1977979/chuong-1473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.