Chương trước
Chương sau
Lực giảm bớt, Sở Mộ sử dụng Yến Phản tấn công.

Hậu Thanh Minh quá mức cường đại, thật vất vả bắt được một cơ hội, Sở Mộ chắc chắn không bỏ qua, tuyệt đối không cho đối phương cơ hội phản kích.

Một kiếm lại một kiếm, áo nghĩa tám chuyển cực hạn không ngừng luân chuyển, khi thì dung hợp, khi thì phóng thích kiếm kỹ Trảm Thiết, Hậu Thanh Minh chỉ có thể không ngừng rút lui, lần lượt đã bị chấn động, lần lượt phun máu tươi.

Một kiếm cuối cùng, thân thể Sở Mộ giống như phi yến bay qua bầu trời, kiếm kỹ Trảm Thiết chém tới, Hậu Thanh Minh lại bay ngược ra sau, miệng phun máu tươi sau đó va chạm vào phong cấm quanh kiếm thai.

- Đại ca.

Người Thất Kiếm Lâu kinh hô.

Mặc dù như thế Sở Mộ vẫn không có ý buông tha, hắn giơ kiếm gác lên cổ Hậu Thanh Minh.

Hắn muốn nghe Hậu Thanh Minh nhận thua, nếu không chiến đấu sẽ tiếp tục.

Gặp nguy không loạn, Hậu Thanh Minh lau máu tươi trên khóe miệng, hai mắt bắn ra tinh mang lợi hại nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, dường như hắn muốn nhìn thấu Sở Mộ.

Sắc mặt Sở Mộ không thay đổi, hắn đối mắt với Hậu Thanh Minh, hoàn toàn không chút yếu thế.

Mặc dù nội tâm có ngàn vạn không cam lòng, mặc dù cảm giác mình không thể thua, hiện tại kiếm của Sở Mộ gác lên cổ hắn, muốn giết hắn cũng không phải việc khó.

- Ngươi thắng.

Hậu Thanh Minh nói.

- Nhưng ngươi thắng thế nào thì bản thân ngươi rõ ràng, không lâu sau ta sẽ tái đấu với ngươi một trận.

- Ta sẽ chờ!

Sở Mộ cười nói.

Muốn nói thắng như thế nào cũng không có gì, đơn giản là xuất kỳ bất ý, đánh úp cuối cùng nắm lấy một tia cơ hội và dùng lực lượng cường hoành đánh bại Hậu Thanh Minh, nếu Hậu Thanh Minh ngay từ đầu có phòng bị thì người bại sẽ là Sở Mộ.

Nhưng đó chỉ là khả năng mà thôi, huống chi Hậu Thanh Minh đã bại, dưới ánh mắt của mọi người đây là sự thật không thể tranh luận, bất kể hắn nói tốt cỡ nào thì sự thật vẫn là như thế.

Đệ nhất nội cung Hậu Thanh Minh cũng bại, tự nhiên đệ tử nội cung khác không có ai là đối thủ của Sở Mộ.

Sau khi Hậu Thanh Minh bị thua, hắn quay người nhảy xuống kiếm thai, Sở Mộ vẫn đứng trên kiếm thai, hắn đứng đó tỏa ra khí độ phi phàm.

Vào lúc này Sở Mộ rất khó chịu, kiếm phách của hắn một phân thành hai, kiếm ý cũng một phân thành hai vẫn chưa khôi phục lại, trước khi khôi phục không nên tùy tiện sử dụng, bởi vì cần đánh bại Hậu Thanh Minh cho nên không thể không dùng kiếm ý.

Vận dụng kiếm ý khi còn chưa khôi phục sẽ làm kiếm phách trở nên bất ổn, nó sắp tán loạn, Sở Mộ không thể không dùng thần niệm chi lực trấn áp, người ngoài không nhìn ra hắn có biểu hiện gì.

- Còn có ai?

Sở Mộ nhìn chung quanh một vòng sau đó lên tiếng.

Không có người đáp lại, thực lực bọn họ không bằng Hậu Thanh Minh.

- Nếu không có người tiếp tục khiêu chiến Sở Mộ, khiêu chiến lần này chấm dứt, các ngươi không được dị nghị Sở Mộ đảm đương danh hiệu thiếu cung chủ Thiên Hoang Địa Cung.

Qua một phút sau, một trưởng lão nội cung lên tiếng.

Chuyện cho tới bây giờ biến thành kết cục đã định, biết rõ việc Sở Mộ đảm nhiệm danh hiệu thiếu cung chủ không còn khả năng lật bàn, mặc dù có người không cam lòng nhưng không phản bác, bởi vì đánh không lại Sở Mộ.

Nếu kết cục đã định, Sở Mộ cũng thả lỏng nội tâm, hắn muốn rời đi quay về tiểu cung điện của mình nghỉ ngơi thật tốt, sau đó củng cố kiếm phách vững chắc để tiêu trừ hậu hoạn.

- Được rồi, giải tán, về sau nhìn thấy Sở Mộ, các ngươi nên làm thế nào đều rõ ràng.

Trưởng lão nội cung nói xong liền phất tay, bảo mọi người giải tán.

- Chờ chút...

Lúc Sở Mộ chuẩn bị rời đi, một giọng nói vang lên giống như lợi kiếm xuyên qua không gian, sắc mặt trưởng lão nội cung thay đổi.

Hắn đã bảo mọi người giải tán nhưng lại có người nói chờ chút, chẳng lẽ không phải không cho hắn mặt mũi, lúc nhìn thấy người nói chuyện là ai thì trưởng lão nội cung im lặng, bởi vì người nói chuyện là đệ tử chân cung.

Trưởng lão nội cung và đệ tử chân cung đều là cường giả Kiếm Vương, luận địa vị thì đệ tử chân cung cao hơn một chút.

Người vừa lên tiến chính là đệ tử chân cung, tên là Hà Hạo, hắn lần đầu tiên nhìn thấy Sở Mộ là vì chuyện của Nhậm Độc Hành, khi đó hắn nhìn Sở Mộ không vừa mắt, trước kia Sở Mộ chỉ là tiểu nhân vật, hắn đã không đặt vào mắt, nhưng đến bây giờ Sở Mộ biến hóa nhanh chóng, hắn sắp trở thành thiếu cung chủ Thiên Hoang Địa Cung, chẳng phải địa vị còn trên cả hắn?

Ánh mắt Hà Hạo nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, hùng hổ dọa người.

- Chức vụ thiếu cung chủ không phải trò đùa, chỉ cần đệ tử ngoại cung nội cung phục còn chưa đủ, cũng phải làm đệ tử chân cung chúng ta phục.

Hà Hạo cười lạnh, nói:

- Hiện tại ta muốn biết Sở Mộ ngươi có thể làm gì để đệ tử chân cung chúng ta phục?

Hắn nói ra lời này đã có phần không mặt mũi nhưng Hà Hạo không quan tâm, người như hắn có da mặt rất dày, căn bản không quan tâm cái nhìn của người khác thế nào.

- Ngươi muốn như nào?

Thực lực không bằng, khí thế lại không thể yếu, Sở Mộ chỉ hỏi một câu.

- Không thế nào, muốn đảm đương thiếu cung chủ, tự nhiên phải làm tất cả người Thiên Hoang Địa Cung phục.

Hà Hạo cười hắc hắc, nói:

- Nếu ngươi có thể làm ta phục, ta sẽ thừa nhận địa vị thiếu cung chủ của ngươi.

- Ý của ngươi là ta phải đánh bại ngươi?

Sở Mộ nhìn chằm chằm Hà Hạo, nói chuyện không nhanh không chậm:

- Nếu như ta không nói sai, tuổi của ngươi phải gấp đôi ta, thời gian ngươi tu luyện cũng gấp đôi ta, ngươi trở thành đệ tử chân cung nhiều năm, mà ta mới trở thành đệ tử nội cung, bỏ qua chuyện này không nói, ta lại hỏi ngươi, lúc ngươi tuổi như ta, thực lực của ngươi thế nào?

Sở Mộ hỏi rất bình thản nhưng lại thập phần sắc bén, sắc mặt Hà Hạo hơi đổi sau đó khôi phục bình thường, dường như nghe không hiểu Sở Mộ nói gì.

- Ý của ngươi là thời gian tu hành không đủ đúng không, ta có thể cho ngươi một ít thời gian, cho ngươi tu luyện thật tốt...

- Được rồi, nếu đệ tử chân cung muốn khiêu chiến Sở Mộ, chờ Sở Mộ trở thành đệ tử chân cung rồi nói sau.

Một giọng nói già nua từ trong hư không vọng ra ngoài, là một trưởng lão chân cung lên tiếng.

Hà Hạo biến sắc, hắn câm miệng không dám nói câu nào, hắn dám chống đối trưởng lão nội cung nhưng không dám khiêu chiến trưởng lão chân cung, việc này đến đây xem như chấm dứt một giai đoạn.

Mọi người phát hiện sau khi sự kiện khiêu chiến “Thiếu cung chủ” kết thúc, Sở Mộ lại mai danh ẩn tích không thấy đâu nữa

Bất kể nói thế nào, không cần gặp Sở Mộ, sau đó cung kính xưng hô hắn thiếu cung chủ là chuyện tốt, bọn họ mong hắn lặn mất không xuất hiện mới tốt.

...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.