Chương trước
Chương sau
Thực lực Sở Mộ thể hiện ra rất cường đại, bọn họ không thể không coi trọng.

Thời điểm này đệ tử nội cung không đi lên tự rước lấy nhục, chỉ hi vọng đệ tử top một trăm nội cung có thể giáo huấn hắn.

Top một trăm trong mấy vạn đệ tử nội cung đều có thực lực cường đại, bọn họ dễ dàng đánh bại kiếm giả Thần Ngưng Cảnh viên mãn đỉnh phong.

Đệ tử top một trăm nội cung không phải bao cỏ, bọn họ không ra tay ngay từ đầu, mục đích muốn quan sát thực lực Sở Mộ.

Bất kể thế nào, Sở Mộ cũng là đệ nhất ngoại cung, cũng tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh cho nên có thu hoạch của mình, thực lực khẳng định tăng lên không ít, không thể dựa theo tiêu chuẩn kiếm giả bình thường.

Quả nhiên không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền đánh bại mười đệ tử nội môn, bộ dạng của hắn nhàn nhã như không có việc gì, cũng không rút kiếm ra khỏi vỏ đã đánh bại đối thủ, bọn họ cũng khó làm được như thế.

Với tư cách đệ tử top một trăm nội cung, bọn họ vô cùng xem trọng thanh danh của mình, sẽ không dễ dàng ra tay.

- Không có người nào lên tiếng sẽ kết thúc khiêu chiến.

Một phút qua đi, không có người lên đài, một trưởng lão nội cung lên tiếng.

Mặc dù nói mỗi một đệ tử nội cung đều có cơ hội khiêu chiến Sở Mộ nhưng không có nghĩa Sở Mộ phải chờ tại nơi này mãi, chờ đợi người khác khiêu chiến, muốn khiêu chiến thì mau, không thì chấm dứt.

Trưởng lão nội cung vừa lên tiếng. Lập tức có người thiếu kiên nhẫn.

Tuy Sở Mộ biểu hiện thực lực không tầm thường nhưng còn chưa đủ để bọn họ tán thành danh hiệu thiếu cung chủ.

- Lúc này tới ta đi!

Lúc này một giọng nói vang lên, sau đó một thân ảnh xuất hiện trên kiếm thai.

- Khâu Không sắp ra tay.

- Không Không bài danh bảy mươi tám trong nội cung. Kiếm tay trái của hắn vô cùng sắc bén, khẳng định có thể đánh bại Sở Mộ.

Phía dưới có người nghị luận.

- Đánh bại ta, ta thừa nhận địa vị thiếu cung chủ của ngươi.

Khâu Không lên tiếng, ánh mắt bắn ra hàn quang kinh người nhìn Sở Mộ.

Khí thế đệ tử top một trăm quả nhiên khác với các đệ tử khác, mỗi tiếng nói cử động, nhất cử nhất động đều mang theo thần thái bất phàm.

Chỉ có như vậy mới nhắc lên một tia chiến ý của Sở Mộ.

Đáp ứng khiêu chiến, Sở Mộ cũng không phải ăn no không có việc gì làm, hắn muốn dựa vào khiêu chiến kiểm tra thực lực bản thân.

Khâu Không rút kiếm ra, hắn cầm kiếm tay trái nhìn Sở Mộ.

Kiếm tay trái khó luyện hơn tay phải, nhưng một khi luyện thành sẽ quỷ dị và khó chơi hơn tay phải.

Kiếm trong tay, khí thế của Khâu Không khác với lúc trước, trở nên phiêu hốt bất định, khó có thể nắm lấy, thân thể hắn dời trọng tâm, nửa người trên đong đưa làm người khác cảm thấy quái dị.

Trong mắt Sở Mộ, Khâu Không bến thành độc xà, độc xà tùy thời sẽ phát động một kích trí mạng lên con mồi, kiếm trong tay hắn trở nên bất định.

Khí tức âm lãnh tràn ngập các nơi, xẹt qua thân thể Sở Mộ, hàn ý bao phủ toàn thân nhưng không thể dao động Sở Mộ.

Sở Mộ vẫn không nhúc nhích, Khâu Không không lập tức xuất kiếm, bởi vì hắn cảnh giác nhìn Sở Mộ, rất kỳ quái, dường như đang tìm sơ hở nhưng đột nhiên bêến mất không thấy bóng dáng, trong lúc lơ đãng hắn đã xuất hiện trở lại.

Khâu Không am hiểu nhất kích tất sát, nếu có thể dùng một chiêu giết địch sẽ không dùng chiêu thứ hai, bởi vậy hắn cực kỳ coi trọng nắm bắt thời cơ, không ra tay thì thôi, vừa tay phải hạ được đối thủ.

Ánh mắt mọi người bị Khâu Không hấp dẫn, đều tập trung nhìn hành động của hắn, đại đa số đệ tử thực lực không bằng Khâu Không chỉ nhìn thấy mơ hồ, tinh thần hoảng hốt, trước mắt sinh ra ảo giác.

Sở Mộ có thần niệm chi lực thập phần cường hoành, kiếm ý chưa khôi phục hoàn toàn nhưng kiếm ý chín chuyển cực hạn vẫn như trước, không thể rung chuyển, ánh mắt của hắn có thể nhìn rõ từng động tác của Khâu không.

Sở Mộ nhạy cảm cảm giác Khâu Không vận dụng vân chi áo nghĩa, vân am hiểu biến ảo, không có hình dạng cố định, vân chi áo nghĩa có thể mê hoặc đối thủ.

Sở Mộ không chủ động ra tay, hắn chờ Khâu Không ra tay, nhìn xem thực lực Khâu Không thế nào, có thể làm hắn xuất kiếm hay không.

Top một trăm nội cung, nếu trơớc khi hắn đột phá, Sở Mộ sẽ quan tâm, sau khi đột phá cũng chỉ quan tâm tới top ba mươi nội cung.

Khâu Không chỉ bài danh thứ bảy mươi tám mà thôi.

Giằng co một lúc, bởi vì Khâu Không nắm chắc thời cơ rất tốt, chớp mũi của hắn đổ mồ hôi.

Trong lúc lơ đãng, Sở Mộ nhìn ra sơ hở, đối phương xuất kiếm vào lúc hắn sơ hở, giống như độc xà nhìn chuẩn thời cơ liền đánh ra một kích trí mạng, kiếm quang cực hạn đâm vào trái tim.

Khâu Không muốn dùng vân chi áo nghĩa mê hoặc đối thủ, sau đó dùng phong chi áo nghĩa tăng tốc độ kinh nươời, càng dung nhập lựcluowngj kim chi áo nghĩa đánh ra một kích kinh diễm.

Không hổ là top một trăm nội cung, rèn luyện ba loại áo nghĩa đạt đến cực hạn, hơn nữa vận dụng áo nghĩa còn mạnh hơn kiếm giả Nguyên Cực Cảnh không biết bao nhiêu lần, cũng bày ra uy năng chân chính của áo nghĩa.

PHỐC, thân thể Sở Mộ bị đâm thủng, sắc mặt Khâu Không không thay đổi, cũng không vui sướng, ngược lại có phần ngưng trọng, hắn huy kiếm quét vòng tròn quanh nươời, lại hóa thành hàn tinh màu vàng đâm về phía bên trái, đó là vị trí của Sở Mộ.

Biến ảo vị trí vài lần đều bị Khâu Không nắm được cơ hội, mỗi một lần xuất kiếm công kích đều làm Sở Mộ phải tránh né.

Kiếm ý của Khâu Không đạt tới bảy chuyển trung kỳ, vân chi áo nghĩa phong chi áo nghĩa và kim chi áo nghĩa cũng đạt tới bảy chuyển trung kỳ, tiềm lực linh hồn của hắn vô cùng cường đại.

Đối mặt với đối thủ như Khâu Không, Sở Mộ không thể không xuất kiếm.

Kiếm ra khỏi vỏ, khí thế biến hóa, kiếm chấn động đánh tan thế công của Khâu không, Chấn Sơn Kính cường đại làm kiếm của Khâu Không rung động mạnh, lực lượng bộc phát làm cánh tay hắn run lên.

Khâu Không là người có kinh nghiệm chiến đấu rất mạnh, hắn quyết định lui ra phía sau thật nhanh.

Thân thể Khâu Không rung động và phiêu hốt bất định, tất cả hành động đều bị Sở Mộ thu vào trong mắt, tránh cũng không thể tránh, Sở Mộ đâm ra một kiếm đặt vào cổ họng Khâu Không.

Xuất kiếm, chỉ một kiếm đã đánh bại Khâu Không.

Khó có thể tưởng tượng nổi.

Bọn họ cũng không biết tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ đã đạt tới kiếm thuật lĩnh vực tầng thứ mười đỉnh phong, luận nắm bắt thời cơ, Sở Mộ không dưới Khâu không, thậm chí còn trên.

Khâu Không kinh ngạc nhìn mũi kiếm nằm trên cổ họng của mình, ánh mắt không dám tin tưởng và khiếp sợ.

Chính hắn cũng không ngờ lại có kết cục như thế này..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.