Tên đệ tử đứng thứ sáu trăm đối với thực lực của bản thân mình dường như rất có lòng tin, hắn rút kiếm chỉ vào Sở Mộ, nói thẳng.
- Mời.
Sở Mộ chỉ nói một chữ.
- Tiếp kiếm.
Đối phương hét lớn một tiếng, kiếm như sấm sét, giống như tia chớp xé rách không trung bắn tới. Kiếm quang sắc bén, lạnh lẽo, có thanh âm giống như sấm rền. Vừa ra tay đã đánh ra một kiếm mạnh mẽ, nhanh chóng mà uy mãnh.
Đồng tử của Sở Mộ run lên, quỹ tích xuất kiếm của đối phương hiện lên rõ ràng trong mắt hắn, giống như phản chiếu một đạo sấm sét. Sở Mộ bước một bước về phía trước, Thiên Hoang kiếm định chế bị rút ra khỏi vỏ, tạo thành một đường cong hoàn mỹ, cắt vào trong kiếm quang của đối phương, chém vào phần bụng đối phương.
Phanh một tiếng, tên đệ tử đứng thứ sáu trăm kia cong người lại, miệng há hốc, nước miếng phun ra, hai mắt lồi lên, kiếm cầm không được mà rơi xuống mặt đất.
- Kiếm thuật của kẻ này...
- Lăng lệ, ác liệt, ngắn gọn, thiên chuy bách luyện.
- Kiếm thuật như vậy không tầm thường, đáng tiếc, đáng tiếc a...
Trogn thanh âm tràn ngập vẻ tiếc hận.
- Tạo nghệ kiếm thuật không tệ, đáng tiếc, cũng chỉ có thể như vậy mà thôi.
Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ quay người đi về ghế của mình. Thi đấu vòng thứ nhất hắn chiến thắng, bởi vậy chỉ có thể đợi tới vòng thứ hai mà thôi.
Kiếm thuật của ngươi vẫn sắc bén như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1977772/chuong-1304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.