Trong mắt Nạp Lan Phong Hoa thi thoảng hiện lên vẻ lo lắng, Nạp Lan Hạc thì ngồi xổm xuống, vạch miếng vải đen trên mặt tên sát thủ này. Làm lộ ra một khuôn mặt tái nhợt, không chỉ vì không còn một chút máu nào mà tái nhợt. Mà hẳn là lúc trước cũng rất yếu ớt.
Có lẽ là do quanh năm hắn hành động trong bóng tối, dưới kết quả không có chút ánh mặt trời nào chiếu vào tạo thành.
Sát thủ này tuổi tác chừng ba mươi mấy, trên thực tế, tuổi thật không rõ ràng cho lắm, hai mắt dài, dẹt. Nhìn qua đã khiến cho người ta cảm thấy đây là người âm u tà ác, bất quá không có ai nhận ra hắn.
Nạp Lan Hạc lục lọi đồ trên người sát thủ một phen, kết quả không có tìm được thứ gì. Cuối cùng hắn gỡ oản luân không gian của tên sát thủ này rồi đưa cho Sở Mộ.
Không gian giới chỉ ở trong Thái Cổ thế giới không được coi là thứ trân quý gì cả. Nhưng ở Thiên Hoang giới này lại là bảo vật cực ít người có được.
Oản luân không gian vô chủ, tinh thần ý niệm của Sở Mộ rót vào trong đó. Đồ vật bên trong không nhiều lắm, có một ít đan dược và hai phần đoản kiếm, giống đoản kiếm trong tay tên sát thủ này như đúc. Có lẽ là kiếm khí dự bị của hắn ta. Ngoài ra còn có một tấm lệnh bài.
Sở Mộ lấy lệnh bài ra nhìn kỹ, lệnh bài này có màu đỏ như máu, mặt sau là một cái đầu lâu. Mà ở phía chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1977685/chuong-1237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.