Chỉ là Sở Mộ dừng như không phát hiện ra gì, vẫn như mây trôi nước chảy.
Nhìn không ra nguyên nhân, càng nhìn càng thần bí, Trần Kỳ Cốc dứt khoát thu hồi ánh mắt, đánh giá lò đan bằng đồ bên cạnh, mở miệng nói.
- Được rồi, ngươi đã không nói ngươi tới từ nơi nào, cũng có thể nói sư thừa của ngươi là người nơi nào chứ?
- Không có sư thừa.
Sở Mộ nói. Đáp án này khiến cho Trần Kỳ Cốc biến sắc, tiếp đó lại vui vẻ.
- Chẳng lẽ một thân luyện đan này của ngươi là tự học?
Trần Kỳ Cốc vui vẻ nói.
- Xem như thế đi.
Sở Mộ lập lờ nước đôi đáp lại. Tự nhiên hắn sẽ không nói được việc mình nhận được truyền thừa của Đại tông sư. Kết quả như vậy nói không chừng Trần Kỳ Cốc này sẽ động tâm, tuyệt đối sẽ gây bất lợi cho hắn.
Trong lòng Trần Kỳ Cốc càng thêm mừng rỡ, có xúc động muốn lập tức thu Sở Mộ làm đồ đệ. Nhưng mà hắn vẫn nhịn xuống loại xúc động này, cần phải hiểu rõ người thành niên này hơn thì mới có thể quyết định được.
- Hồi Dương đan tuy rằng ta chưa xem xét, hiểu rõ. Bất quá trực giác lại nói cho ta biết, lời ngươi nói là thật.
Trần Kỳ Cốc nói, hắn lại nhìn về Sở Mộ, nói:
- Xem ra trừ tự mình học tập ra, có lẽ ngươi còn nhận được một ít kỳ ngộ.
- Xem như thế đi.
Sở Mộ lại trả lời một câu như vậy, có một ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1977672/chuong-1230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.