Tần Sơn Hà khiếp sợ, sắc mặt vô cùng khó coi, cho dù cách xa vạn mét cũng có thể cảm giác được uy lực hủy thiên diệt địa, dư âm ảnh hưởng trùng kích làm hắn lui ra sau vài bước, Sở Mộ ở trung tâm vụ nổ thế nào?
Vụ khủng bố xuất hiện, nó kéo dài hơn mười hô hấp, một đám mây hình nấm màu đỏ phạm vi trăm mét xông thẳng lên trời, sau đó từng cơn gió mạnh càn quét không gian
Cùng cùng, tất cả đều kết thúc.
Sắc mặt Tần Sơn Hà tái nhợt nhìn qua mảnh đất đó.
Phía dưới nơi kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tự bạo tạo thành một hố sâu cực lớn, đường kính năm trăm mét, chỗ sâu nhất cũng đạt hai mươi mấy mét.
Ngoài phạm vi năm trăm mét, mảnh đất màu nâu đen cũng bị san bằng, tạo thành vùng đất bằng phẳng như tấm gương, vô cùng bóng loáng, bao trùm phạm vi mấy ngàn thước.
Không thể tưởng tượng được một kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tự bạo có thể tạo ra uy lực đáng sợ đến vậy.
- Dội trưởng…
- Đội trưởng!
Tần Sơn Hà hoảng hốt chạy tới gần, vừa chạy vừa rống to.
Bá Vương cũng chạy đến như điên, Bá Vương rốt cuộc còn sống, nói rõ Sở Mộ cũng không chết.
Chỉ có điều, không biết Sở Mộ hiện đang ở đâu, Tần Sơn Hà vội nhảy xuống thung lũng tìm kiếm nhưng đều không thấy, Bá Vương khi trước nhìn thấy nơi Sở Mộ ngã xuống, liền đi tới phía cuối thung lũng, dùng móng vuốt sắc bén cứng rắn đào lớp đất dày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1977524/chuong-1147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.