- Ngươi cảm thấy ta giết bọn chúng?
Sở Mộ hỏi một câu.
- Ngươi...
Ba thành viên tinh anh chiến đội Trảm Ma cười xùy, dùng ánh mắt khinh miệt nhìn Sở Mộ.
- Cho ngươi thêm mấy năm, ngươi cũng không làm gì được bọn họ.
- Đã như vầy, bọn chúng chết liên quan gì tới ta?
Sở Mộ nói:
- Chẳng lẽ các ngươi không tìm được hung thủ mới ý định tùy tiện tìm người giá họa hay sao?
Sắc mặt ba người thay đổi, đúng thế, bọn họ nhận nhiệm vụ điều tra nhưng không có kết quả nên sinh ra ý niệm này, lần này tới bắt Sở Mộ chỉ là tiềm thức quấy phá mà thôi.
Mặc kệ lực ngưng tụ cường đại như thế nào, cũng không cách nào cam đoan mỗi một người đều tận tâm tận lực, nhất là cố gắng thời gian dài và áp lực từ cấp trên, từ đó khó tránh khỏi suy nghĩ trục lợi.
- Đừng vội nói hưu nói vượn, chúng ta tuyệt đối không vu oan người khác.
Mặc dù trong lòng có suy nghĩ kia cũng tuyệt đối không thể thừa nhận, nếu không sẽ đả kích danh vọng của chiến đội Trảm Ma.
- Vậy các ngươi tiếp tục điều tra đi.
Sở Mộ cười nhạt, hắn bước đi nhanh hơn, lập tức bỏ qua ba người đi về hướng cửa ra Thiên Phong Cốc.
Ba thành viên chiến đội Trảm Ma nhìn cảnh tượng trước mặt, lúc Sở Mộ biến mất trong tầm mắt liền quát lớn:
- Đứng lại cho ta.
Bọn chúng rống giận như sư tử.
- Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1977497/chuong-1134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.