- Sở Mộ, ngươi tới.
Tần Sơn Hà nhìn thấy Sở Mộ, đôi mắt sáng ngời, lập tức có hơn mười ánh mắt nhìn sang Sở Mộ.
Sở Mộ nhìn sang, hai mươi mấyđệ tử tinh anh mới còn có Tư Không Chiến.
Hẳn là Tư Không Chiến đã gia nhập chiến đội nào đó?
Có khả năng, dùng thực lực của Tư Không Chiến, cho dù là chiến đội siêu cấp cũng muốn mời chào hắn.
Nhưng Tư Không Chiến cũng có khả năng không có gia nhập chiến độ nào, Sở Mộ nhớ mang máng, mười ba chiến tướng trong trận chiến từng nói qua, sau khi Tư Không Chiến trở thành đệ tử tinh anh lại có ý định thành lập chiến đội của mình.
- Ngươi không gia nhập chiến đội?
Sở Mộ nhìn sang và hỏi thăm Tần Sơn Hà.
- Có mấy chiến đội nhị lưu mời ta. Bị ta cự tuyệt.
Tần Sơn Hà nói:
- Tuy thực lực của ta không bằng ngươi, cũng không bằng Tư Không Chiến nhưng ta không lọt mắt chiến đội nhị lưu, tối thiểu cũng phải là chiến đội nhất lưu.
Sở Mộ nghe vậy gật gật đầu.
- Ngươi nhìn chung quanh một chút, những người kia đều là đội viên chiến đội tam lưu và chiến đội nhị lưu, đến đây quan sát chúng ta, nhìn xem có người nào thích hợp thì mời chào.
Tần Sơn Hà nói:
- Người chiến đội nhất lưu còn chưa tới. Chờ bọn họ đến chúng ta lại chiến đấu.
...
- Kim huynh, thậm chí ngay cả nguyên lão chiến đội Trảm Ma cũng bị kinh đông.
Tiếng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1977455/chuong-1107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.