Huyền Thiên bích dành cho việc tham ngộ áo nghĩa, khác với Quan Kiếm phong, Tẩy Kiếm trì.
Nhìn sơ rậm rạp người ngồi đầy đất làm Sở Mộ hơi hoa mắt.
Ánh mắt quét nhanh, Sở Mộ tìm được một chỗ trống nhanh chóng đến gần ghế trống. Cùng lúc đó một bóng người lao tới, chỉ chậm hơn Sở Mộ một chút.
Kim Mục Lôi sắc mặt âm trầm nhìn Sở Mộ, nghiến răng nói:
- Lại là ngươi!
Sở Mộ hờ hững liếc qua Kim Mục Lôi, không nói một câu.
Kim Mục Lôi hung tợn đe dọa:
- Đừng quá đắc ý, rồi sẽ có lúc ngươi phải khóc!
Sở Mộ đã ngồi xuống, đưa mắt hướng Huyền Thiên bích, hoàn toàn phớt lờ Kim Mục Lôi.
Kim Mục Lôi trợn to mắt ốc bưu long lên sòng sọc, bộ dạng như muốn nuốt sống Sở Mộ. Kim Mục Lôi siết chặt nắm tay rất muốn rút kiếm ra đâm một lỗ trên người Sở Mộ.
Một lúc lâu sau Kim Mục Lôi thở hắt ra, nắm tay siết chặt từ từ thả lỏng, mu bàn tay nổi gân xanh dần lặn xuống.
Kim Mục Lôi hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Tiếng hừ chứa chút kiếm ý như phong lôi xông hướng Sở Mộ, chui vào lỗ tai hắn. Nhưng Sở Mộ không nhúc nhích, không bị ảnh hưởng chút nào. Kim Mục Lôi đành mang theo tràn đầy không cam lòng xoay người rời đi, dù gần đó có ghế trống nhưng hiện tại gã không tâm tình tham ngộ Huyền Thiên bích.
Kim Mục Lôi bước nhanh ra ngoài khu vực Huyền Thiên bích, gã nhớ lại mình bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1977379/chuong-1043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.