- Nếu như Sở Mộ các hạ có ý định, như vậy có thể tới tìm ta nói chuyện.
Cổ Việt cười nói tiếp.
- Được, vậy ta cáo từ trước.
Trả lời xong, Sở Mộ quay người rời đi.
- Đội trưởng, bất quá chỉ là một kiếm thú sơ cấp mà thôi.
Một đội viên nói.
- Hắn rất có tiềm lực.
Cổ Việt lắc đầu, lại nói sang chuyện khác:
- Đi thôi, chúng ta nên xử lý sạch sẽ đám trứng này.
...
Sở Mộ không có sốt ruột tiến vào Ngộ Đạo tháp mà trước tiên trở lại tiểu viện mà mình mua sắm từ trước.
Ngồi trên mặt ghế, Sở Mộ cầm cục đá lớn bằng nắm tay kia. Cả viên đá màu đen nhánh, dường như có chút tinh thể phân bố rải rác trên hòn đá. Có quang mang lúc sáng lúc tối.
Sở Mộ cảm giác trên viên đá kia dường như không ngừng truyền ra chấn động kỳ lạ. Nhưng mà rất nhỏ bé, không có cách nào phân biệt.
Lúc ấy lấy viên đá này ra thuần túy là hành động vô ý thức. Hắn cũng không biết đây rốt cuộc là vật gì. Có lẽ là một loại bảo vật. Có lẽ chỉ là tảng đá bình thường.
- Chẳng lẽ...
Trong đầu như có một đạo thiểm điện xẹt qua, hai mắt Sở Mộ lập tức sáng ngời.
- Có lẽ... Có lẽ không phải. Xem ra chỉ có thể đi tra điển tịch tương quan một ít, nếu như đúng là vậy. vậy nó nhất định sẽ rất trân quý.
Sở Mộ thầm nghĩ.
nếu như suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1977189/chuong-920.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.