Sau lưng mọi người xuất hiện một cánh cửa ánh sáng, nhưng không ai nhúc nhích.
Thiên Long Kiếm Thánh nói:
- Các ngươi đều không muốn bỏ cuộc vậy đi vào từ nơi này, đi đến đâu, được đến cái gì là tùy vào chính các ngươi. Có thể được truyền thừa của bản thánh hay không phải xem cơ duyên, năng lực của các ngươi.
Thiên Long Kiếm Thánh mờ dần, thanh âm mơ hồ, đến cuối cùng như từ phía chân trời xa xôi truyền đến.
Ngay sau đó lại xuất hiện một cửa ánh sáng, ánh sáng vàng lấp lánh không biết đi thông tới đâu.
Đồng Thiên Minh cười to bảo:
- Truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh nhất định thuộc về ta!
Đồng Thiên Minh tay khiêng trường kiếm bước ra một bước xông hướng cửa ánh sáng vàng, chui vào trong mất hút.
Kinh Vô Mệnh cười nhạt cũng đi vào cánh cửa to màu vàng. Sau đó lần lượt từng Kiếm Giả tranh nhau lao vào cửa màu vàng.
May mà cửa vàng rất to cho bảy, tám Kiếm Giả vào cùng lúc nên không có vụ chen chúc đánh nhau.
Thân Đồ Vô Địch cười nói:
- Sở huynh, ta cũng vào đây, có thể được truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh hay không phải xem cơ duyên của mỗi người.
Thân Đồ Vô Địch và đám người Thân Đồ gia chạy vào cửa vàng.
Rất nhanh, trong đại điện trống trải chỉ còn một mình Sở Mộ.
Sở Mộ truyền âm hỏi:
- Tiền bối nói người vừa rồi chỉ là một thể thần hồn?
- Đúng vậy, đó không phải Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1977093/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.