Chương trước
Chương sau
Long gia thật sự mạnh, dù là Lý gia ngàn năm trước cũng chỉ ngang ngửa với Long gia, Lý gia bây giờ thì càng không đáng nhắc tới.

Tam thiếu gia của Long gia luôn có tiếng xấu trong quận Kim Sa, thực lực không yếu, rất được Long gia xem trọng. Lý gia nguy hiểm thật rồi, có thể bị diệt tộc.

Bàn bạc không có kết quả, Nhị trưởng lão hỏi vấn đề khác:

- Phải rồi Đại trưởng lão, sao đột nhiên xuất quan vậy?

Lý Thiên Hà buồn bã nói:

- Thiếu công pháp thích hợp, không thể thành công cô đọng kiếm khí thành kiếm nguyên nên xuất quan. Không ngờ vừa xuất quan đã gặp chuyện này, ài, Lý gia thật là nhiều tai nạn.

Lý Thiên Hà định xuất quan tìm công pháp thích hợp để cô đọng kiếm nguyên rồi đột phá đến Nguyên Cực cảnh, ai ngờ mới xuất quan đã gặp loại chuyện không thể không ra tay, buộc lòng sử dụng kiếm khí. Bây giờ dù Lý Thiên Hà có tìm được công pháp thích hợp cũng không thể đột phá, trừ phi có một viên Cửu Chuyển đan.

Công pháp thích hợp ít nhất là công pháp đại cấp cực phẩm, Lý gia bây giờ ngay cả công pháp đại cấp thượng phẩm còn không có.

Đám người Lý Minh Tân nghe vậy vẻ mặt ủ rũ. Đại trưởng lão duy nhất trong gia tộc có hy vọng trong thời gian ngắn thăng cấp Nguyên Cực cảnh đã đánh mất cơ hội, chẳng lẽ số phận đã định Lý gia phải biến mất sao.

Lý Minh Tân chợt nhớ ra điều gì, mắt sáng rực:

- Không, chúng ta vẫn còn cơ hội! Có lẽ...

Mấy trưởng lão thấy sắc mặt của Lý Minh Tân thì khó hiểu ngó nhau, chợt nghĩ đến điều gì, cùng nở nụ cười.

Bên ngoài có tiếng bước chân.

Một thanh âm lạnh băng vang lên:

- Từ nay Lý gia xoá tên khỏi quận Kim Sa!

Đám người Lý Minh Tân biến sắc mặt, quay đầu nhìn, thấy ba bóng người đi tới, hai người rất quen mất.

Tam thiếu gia của Long gia và kiếm vệ Long Cửu, ngoài ra thêm một lão nhân áo đen. Lão nhân khoảng năm, sáu chục tuổi, khuôn mặt gầy gò nhăn nheo, đôi mắt đen láy. Người bị lão nhân nhìn sẽ rùng mình run lẩy bẩy.

Lão nhân áo đen mặt không biểu tình, hai tay chắp sau lưng đi theo sau lưng Long Tam Thiếu Gia, không thèm để người Lý gia vào mắt.

Lý Minh Tân hạ thấp thân phận cúi đầu yếu thế nói:

- Tam thiếu gia, chúng ta nguyện ý lấy ra một vạn khối Linh Thạch cực phẩm bồi thường, hy vọng tam thiếu gia người lớn rộng lượng đừng so đo gia tộc nho nhỏ chúng ta.

Làm gia chủ phải suy xét sự sống còn của toàn gia tộc.

Long Tam Thiếu Gia tức giận nói:

- Lý gia đúng là một gia tộc nho nhỏ, như con kiến trong mắt bản thiếu gia, nhưng các ngươi đã chọc giận bản thiếu gia!

Long Tam Thiếu Gia đổi giọng:

- Muốn giải quyết êm thắm phải không? Được rồi, bản thiếu gia cho các ngươi một cơ hội, lấy mười vạn khối Linh Thạch cực phẩm ra, người này phải tự tuyệt tại đây, bản thiếu gia sẽ bỏ qua chuyện này. Không thì toàn bộ Lý gia diệt tuyệt, từ nay xóa tên!

- Mười vạn khối Linh Thạch cực phẩm...

Người Lý gia môi run run, bán hết người Lý gia cũng không gom được nhiều Linh Thạch như thế.

Lý Thiên Hà sắc mặt âm trầm nói:

- Muốn lão phu tự tuyệt tại đây?

Lão nhân áo đen sau lưng Long Tam Thiếu Gia tiến lên một bước, sắc mặt âm trầm nói:

- Tam thiếu gia muốn các ngươi đưa mười vạn khối Linh Thạch cực phẩm và con kiến nhà ngươi tự tuyệt tại đây đã là nhân từ. Nếu lão phu ra tay thì các ngươi đều sẽ là vong hồn dưới kiếm của lão phu!

Thanh âm sắc nhọn như móng tay cào mạnh vào pha lê, toát ra khí thế khổng lồ cực kỳ sắc bén đánh vào người Lý gia.

Khí thế quá cường đại, làm người Lý gia không ngăn cản nổi, ai nấy lảo đảo, mặt đỏ rực rồi ngồi bệch xuống đất, phun ra ngụm máu, mặt tái nhợt tối tăm.

Lý Thiên Hà hộc búng máu, lảo đảo suýt té, kinh hoàng nhìn lão nhân áo đen.

Cổ họng Lý Thiên Hà khô khốc nói:

- Nguyên Cực... cường giả Nguyên Cực cảnh.

Lão nhân áo đen sắc mặt âm trầm nói ra sự thật tàn nhẫn như đang tuyên bố tử hình cho Lý gia:

- Biết thì tốt, lão phu luôn không thích ra tay, nhưng đã làm thì nhất định diệt khẩu.

Lý gia chủ lòng cực kỳ khó chịu, trong tình huống này bọn họ không cách nào thông báo với Sở Mộ được. Bọn họ cũng muốn nhờ vả, nhưng Sở Mộ chỉ có một mình, thế lực Long gia thì khổng lồ. Có lẽ Sở Mộ sẽ không vì Lý gia nho nhỏ mà đắc tội Long gia khổng lồ, đó không phải hành động sáng suốt.

Long Tam Thiếu Gia vẫy tay:

- Giết hết đi.

Long Tam Thiếu Gia thản nhiên như giết mấy con gà vịt, không thèm để mạng sống đám người Lý gia vào mắt.

Lão nhân áo đen nhe răng cười nói:

- Ha ha ha! Đừng trách lão phu tâm ngoan thủ lạt, chỉ có thể trách các ngươi có mắt không tròng dám đắc tội tam thiếu gia.

Lão nhân áo đen không rút kiếm, chỉ vươn tay trái ra, ngón trỏ và ngón giữa khép lại ngưng tụ một kiếm nguyên vô cùng sắc bén.

Lão nhân áo đen nhìn Lý Thiên Hà chằm chằm, chỉ một cái:

- Bắt đầu từ ngươi đi.

Kiếm nguyên phá không bắn hướng Lý Thiên Hà.

Kiếm nguyên của Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh siêu mạnh, dù Lý Thiên Hà rất gần với Nguyên Cực cảnh nhưng vẫn có chênh lệch khoảng cách to lớn. Đối diện kiếm nguyên này Lý Thiên Hà có cảm giác như trên trời dưới đất không có chỗ né, giây sau sẽ bị đâm thủng trán mà chết.

Lý Thiên Hà rống to:

- Không... Ta không thể chết!

Lý Thiên Hà rút kiếm ra, kiếm khí phun dũng tuôn ra toàn thân ngưng tụ thành một kiếm. Kiếm kỹ mạnh nhất, bài ca cuối cùng, rực rỡ như vì sao rơi.

Lão nhân áo đen khinh thường cười nói:

- Tài mọn.

Trong mắt lão nhân áo đen thì đây chỉ là sự giãy dụa uổng công.

Quả nhiên kiếm nguyên cực kỳ cô đọng kèm theo năm thành kiếm ý đánh bại nhát kiếm mạnh nhất của Lý Thiên Hà, kiếm khí cực phẩm trong tay lão cũng bị vỡ ra từng tấc bay rải rác. Kiếm nguyên bắn vào trán Lý Thiên Hà, sắp xuyên thủng qua.

Mắt thấy Lý Thiên Hà sắp mất mạng trước kiếm nguyên đáng sợ.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một tiếng thở dài vang lên, một luồng kiếm quang như từ thiên ngoại bay tới, tốc độ không gì sánh bằng giáng lâm đánh trúng kiếm nguyên kia, cả hai cùng vỡ nát.

Lão nhân áo đen tức giận quát:

- Là ai? Dám quấy rầy chuyện tốt của lão phu!

Lão nhân áo đen nhíu chặt mày, sát khí khủng bố phát tán, quanh thân lão như có núi thây biển máu chìm nổi, đây là Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh cường đại bước ra từ vô số giết chóc.

Lão nhân áo đen tức giận, người Lý gia lại hộc máu, có người thực lực yếu chìm trong hôn mê.

Lý Thiên Hà may mắn nhặt lại một mạng vội vàng thụt lùi, mặt trắng bệch. Đám người Lý Minh Tân biết mới rồi là Sở đại nhân ra tay nên Đại trưởng lão mới may mắn sống tiếp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.